🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 37: NGHE NÓI ÔNG h*m m**n VỢ TÔI?

Diệp Liễm ngẩn người hồi lâu, trong đầu anh như một thước phim quay nhanh, mỗi khung cảnh sau khi họ gặp lại nhau đều chen chúc ùa vào tâm trí anh.

Cô sợ sự tiếp xúc của người khác giới.

Cô không tin tưởng tình cảm.

Cô không thích nghe người khác tỏ tình.

Cô luôn chậm rãi và khách sáo với người khác.

Cuối cùng, mọi ý nghĩ, mọi hình ảnh đều đọng lại ở lần đầu tiên Diệp Liễm gặp cô, cái đêm tĩnh lặng và hiu quạnh đó, anh qua cửa sổ bếp, nhìn thấy cô bé co ro dưới ánh đèn đường đang khóc nức nở.

Năm đó là năm cô được ông bà ngoại đưa về sau khi bố mẹ ly hôn và mẹ tự sát.

Suy nghĩ của Lưu Hồi Ngọc cũng lập tức quay trở về mười năm trước.

“Chuyện đó đến giờ tôi vẫn không quên được, đến nỗi, sau khi Mạnh Niên tốt nghiệp, tôi đã rời khỏi trường tiểu học đó.”

Không chỉ đối với Mạnh Niên, mà đối với Lưu Hồi Ngọc, đó cũng là một cơn ác mộng khó lòng thoát khỏi.

“……”

“Ban đầu tôi cũng không quá chú ý đến Mạnh Niên, con bé chỉ là một trong số rất nhiều học sinh của tôi. Tôi bắt đầu để ý đến con bé, là nhờ lời nhắc nhở của chồng tôi.”

“Vì phụ huynh của Mạnh Niên thường là người đến đón con bé muộn nhất, tôi với tư cách là giáo viên chủ nhiệm, nhất định phải đợi đến khi thành công giao học sinh cuối cùng cho phụ huynh, tôi mới yên tâm tan làm được. Hôm đó tôi như thường lệ giao Mạnh Niên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-ngay-nuong-chieu-em/4693270/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Khi Kết Hôn, Ngày Ngày Nuông Chiều Em
Chương 37
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.