Biên tập: Gà Mê Múi
Sau khi ra khỏi phòng triển lãm của Kỷ Vũ, Kỷ Hạ bỗng nhận được điện thoại của Lâm Tu.
“Tuần thi kết thúc rồi chứ.”
Lời nói này rất rõ ý, hy vọng Kỷ Hạ mau thực hiện lời hứa làm người mẫu cho anh ta.
Nhờ vào phúc của Kỷ Vũ, khoảng thời gian này Kỷ Hạ và Lâm Tu gặp nhau khá nhiều, cũng hiểu được con người anh ta tuy lạnh lùng, nhưng chỉ như con mèo hoang cô độc, thật ra con người không tệ lắm, sỡ dĩ trong đầu chỉ nghĩ đến việc vẽ tranh, không để ý đến chuyện người chuyện đời, nên mới có cách cư xử khá khác người.
“Vâng, em biết rồi ạ.” Kỷ Hạ ngồi trên ghế phụ khẽ nhìn Phó Hằng Chi: “Em và vị hôn phu bàn bạc thời gian xong sẽ liên hệ với thầy sau nhé?”
Sự thản nhiên và tôn trọng của Kỷ Hạ khiến tâm tình Phó Hằng Chi tốt hơn, anh không vội khởi động xe, chờ đến khi cô nghe điện thoai xong thì ôm chầm lấy cô, dùng cằm cọ lên đỉnh đầu của cô: “Em tự chọn thời gian đi, khi đó Lưu quản gia sẽ đưa em đi.”
Kỷ Hạ hơi bất ngờ: “Anh không đi với em ạ?”
“Lúc đó anh đi đón em được không?”
Phó Hằng Chi rất muốn đi với cô, nhưng anh không có kỳ nghỉ hè, hôm nay đi triển lãm tranh với cô đã phải dời cuộc họp sang khi khác. Thời gian sắp đến sáu tháng cuối năm, trong cuộc họp hội đồng quản trị thường niên anh phải nộp một bài thi hoàn hảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-nao-pho-tien-sinh-cung-ghen/3217457/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.