Biên tập: Gà Mê Múi
Cô chưa đạt được cao trào, nhưng chỉ kém một bước cuối thôi, Phó Hằng Chi không muốn cô thoải mái quá nhanh, anh bắt đầu giảm tốc độ cắm vào.
“Ưm…a..Hằng Chi…”
Kỷ Hạ bị đẩy mạnh từ vách gần kề cao trào xuống, cực kỳ khó chịu, huyệt thịt thít chặt ngón tay Phó Hằng Chi, bàn chân ở giữa không trung cũng cuộn tròn lại.
“Cho em…a…cho em đi..khó chịu quá…”
Giọng nói cô gái ngọt ngào, giống quả anh đào chín mọng trên cành cao, chỉ nhìn thôi đã cảm nhận được độ ngọt khi cắn vào.
“Ừ, đều cho em hết.” Phó Hằng Chi khẽ cắn lên cái cổ mịn màng của cô, thấp giọng nói: “Vậy Hạ Hạ muốn cái nào?”
“Em, em muốn…a…” Chân mèo ra sức nắm chặt áo sơ mi sau lưng anh, “Muốn côn th*t của Hằng Chi…a..a…”
Ngoan ngoãn đến đáng thương lại đáng yêu. Phó Hằng Chi hài lòng, dùng lực cắm hai ngón tay vào sâu bên trong, đầu ngón tay nương theo d*m thủy ẩm ướt cọ xát vách thịt non mềm, lực đạo vừa phải, góc độ đúng mức, khiến Kỷ Hạ lập tức quân lính tan rã, giữa nụ hôn sâu của anh chỉ nghe được tiếng nức nở.
Sau một lúc lâu, thân dưới của cô mềm nhũn, Phó Hằng Chi thả lỏng đôi môi đỏ hồng của Kỷ Hạ ra, rút ngón tay ra khỏi nơi giữa hai chân, đưa đến bên môi còn chưa kịp nhấm nháp đã nghe Kỷ Hạ run rẩy khuyên: “Đừng…đừng ăn nó…bẩn bẩn..”
“Không đâu.” Anh ấp ủ cả buổi chỉ vì mật ngọt trong thân thể cô.
Phó Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-nao-pho-tien-sinh-cung-ghen/3217453/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.