Biên tập: Gà Mê Múi
Mặt Kỷ Hạ bị ngón tay Giang Nghiêu vuốt ve, cô ngay lập tức lùi về sau một bước né đi, Giang Nghiêu không tiếp tục nữa, cậu thu tay về giấu sau lưng: “Xin lỗi, anh không mang theo khăn giấy.”
Thái độ của Giang Nghiêu rất tự nhiên, giống như vừa rồi do thấy cô khóc lóc nên cậu bị dọa rồi phản ứng theo phản xạ tự nhiên thôi. Kỷ Hạ không nghĩ nhiều nữa, cô lắc đầu ý bảo mình không sao: “Chúng ta mau đi lấy quần áo thôi.”
“Kỷ Hạ.”
Kỷ Hạ mong ngóng đi đến tòa nhà khoa múa, nhưng Giang Nghiêu vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
“Em gọi Phó Hằng Chi là Phó tiên sinh, không giống như vợ chồng chưa cưới chút nào…em thật sự thích anh ta nên mới cùng anh ta đính hôn sao?”
“…”
Có thích không, Kỷ Hạ không biết.
Cô chỉ biết sau bữa tiệc đó Phó Hằng Chi lưu lại số điện thoại của mình, chú thím cô mừng như điên, bà ấy nói tương lai nhà họ Kỷ phụ thuộc vào biểu hiện của cô trước mặt Phó Hằng Chi.
Lúc đó Kỷ Hạ cảm thấy mình như một con vật cưng được Phó Hằng Chi yêu thích, chỉ cần có biểu hiện tốt sẽ được yêu chiều và thưởng quà.
Vậy biểu hiện không tốt thì sao?
Không ai nói cho Kỷ Hạ biết nếu bị Phó Hằng Chi ghét sẽ ra sao, cô đành cố gắng biến mình thành một con vật cưng, thông minh một tí, nghe lời một ít, yên tĩnh một tí, càng cố gắng phối hợp với Phó Hằng Chi hơn.
Dù làm vậy không biết sẽ được yêu thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-nao-pho-tien-sinh-cung-ghen/148215/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.