Biên tập: Gà Mê Múi
Phó Hằng Chi buông tay ra để chân Kỷ Hạ được tự do, trong cơn mưa giông bão bùng đôi chân dài mềm mại như dây leo quấn lấy eo Phó Hằng Chi.
“Ừm…Hằng Chi..A..”
Thật thoải mái, thoải mái như bị hòa tan, biến thành từng giọt nước trong đầm nước dục vọng, một dòng nước dinh dính bị vật đàn ông của Phó Hằng Chi khuấy động chảy ra. Đồng thời Kỷ Hạ cũng sợ một điều, khoái cảm quá mãnh liệt này không ngừng kích thích dây thần kinh, trong lúc đó cũng sẽ sinh ra một loại cảm giác hoảng loạn không thể nào hiểu được.
“Ừm, Hạ Hạ.”
Cho đến giờ phút này, giọng nói của Phó Hằng Chi khàn khàn bị dục vọng nhuốm đậm, điều này chứng minh anh rốt cuộc bị hang nước mềm mại của cô kẹp chặt không chịu được, chỉ biết thốt lên cái tên của cô bằng một giọng nói dịu dàng hết làn này đến lần khác.
Kỷ Hạ không đếm được mình đã đạt được cao trào bao nhiêu lần dưới thân Phó Hằng Chi, lúc này anh mới tùy tiện bắn ra.
Anh vẫn chưa được thỏa mãn, tất cả vì đau lòng cô gái nhỏ thôi, Kỷ Hạ cũng nhìn ra được điều này, lúc nhìn về phía anh, đôi mắt to tròn như quả nho của cô lóe lên chút nghi ngờ.
Phó Hằng Chi là kiểu người không thích bày ra nét mặt quan tâm, anh cười hôn lên má cô, không tốn chút sức lực bế cô gái nhỏ từ trên giường lên.
“Được rồi, nên đi tắm thôi.”
Kỷ Hạ mệt thật sự, vào phòng tắm tắm qua loa, lúc ngâm vào trong bồn tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-nao-pho-tien-sinh-cung-ghen/148203/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.