Duyên phận vì người mà nảy sinh, tình yêu vì ta mà gắn kết
Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Hai người sống hết một đời ở nhân gian, thần hồn quy vị, xuất hiện tại Cục Quản Lý Thời Không.
Kỳ Dạ cười hỏi: "Chơi vui không?"
Thích Bạch Trà nói: "Tạm được."
"Thế này còn tạm được?" Kỳ Dạ hỏi, "Còn chỗ nào chưa thoả đáng nữa?"
Thích Bạch Trà đáp lại: "Đầu gỗ."
"Đấy chẳng phải là do em áp cho anh cái giả thiết học tra kia sao, khiến cái đầu của anh không thông suốt nổi." Kỳ Dạ đính chính cho bản thân, "Ở thế giới 999 anh vừa nhìn thấy em đã chủ động xuất kích, đây là do thiết lập nhân vật có vấn đề, không thể trách anh được."
"Anh đang trách em áp thiết lập nhân vật cho anh?"
"Không có không có." Kỳ Dạ nào dám.
"Nói đến thiết lập riêng tư, thiết lập của anh mới là lố." Thích Bạch Trà khẽ trêu chọc, "Thiên tài hacker."
"Kỹ năng đó chỉ là để tăng thêm giá trị thời thượng mà thôi, cả đời anh cũng chẳng được mấy lần động đến nó." Trình độ kỹ thuật nghịch thiên nếu vượt qua thế giới trước mắt sẽ tạo thành sự thay đổi nghiêm trọng ảnh hưởng tới tuyến thế giới, Kỳ Dạ chưa bao giờ lấy cái này ra khoe khoang.
"Ồ?" Giọng Thích Bạch Trà càng lúc càng thêm châm chọc, "Còn một giả thiết nữa anh cũng phải sửa lại đi."
Lần đầu mà đã thuần thục như vậy, còn nói không bổ sung thêm thiết lập riêng tư, ai tin được.
Kỳ Dạ trầm mặc trong giây lát: "Đó chẳng phải là anh sợ em lại đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-ta-than/526141/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.