Trời tối
Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Ngày tận thế thứ mười lăm.
“Hôm qua Cục Quản Lý Thời Không gửi tin nhắn đến, hôm nay thần sử sẽ tới đây, em gửi định vị cho bọn họ rồi.” Thích Bạch Trà vùi đầu nằm trên giường, đưa mu bàn tay che đôi mắt, “Cuối cùng cũng coi như đã có thể giải quyết chuyện này.”
Kỳ Dạ kéo rèm cửa, tránh để ánh nắng mặt trời chói vào mắt Thích Bạch Trà: “Vất vả rồi.”
Suốt khoảng thời gian này, Trà Trà đã lo lắng hết lòng vì thế giới, có thể nhìn ra cậu thực sự đang tự than thở.
Hiện tại thứ đáng lo nhất không phải tận thế, mà là tên Lê Tẫn không rõ lai lịch, xuất quỷ nhập thần kia.
Mấy ngày nay Lê Tẫn đều không tái xuất hiện, Thích Bạch Trà và Kỳ Dạ cũng không dám buông lỏng cảnh giác. Ngoài miệng Kỳ Dạ nói không thèm quan tâm, nhưng trong lòng vẫn sợ rằng Thích Bạch Trà lại phải chịu thương tổn nào đó.
Kỳ Dạ nhét gối mềm dưới đầu Thích Bạch Trà, đắp kín chăn cho cậu, nhẹ giọng thủ thỉ: “Sáng nay cứ an tâm ngủ một giấc đi, chờ sau khi thần sử đến lại phải bận rộn này nọ. Tối hôm qua em đã không ngủ rồi.”
Thần không có nhu cầu ngủ nghỉ, nhưng nếu thần lực tiêu hao quá độ cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi. Mạnh mẽ chịu đựng cũng không sao, tuy nhiên giấc ngủ có thể hỗ trợ ôn dưỡng thần hồn, xua đi cảm giác mệt nhọc.
Tuyết Thần từng an tĩnh nghỉ ngơi trong núi tuyết, xuân thu vạn năm, ngày qua ngày, đều hấp thụ tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-ta-than/526105/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.