Ngày tận thế thứ bảy, công tác cứu hộ khu Đông đã hoàn thành. Dưới ánh mắt tràn đầy kính trọng của mọi người, Thích Bạch Trà bình tĩnh chỉ huy một đám tang thi tiến vào khu Đông như xua vịt.
Tụi nó bị mùi hương của Thích Bạch Trà hấp dẫn, không ngừng theo sát cậu. Nhưng Thích Bạch Trà không phải con người theo đúng nghĩa, nên tụi nó không có ý muốn tấn công, chỉ biết ngoan ngoãn đi theo cậu, giống như đám trẻ nhỏ trong nhà trẻ xếp hàng đi chơi xuân, chỉ còn thiếu bước cầm tay nhau.
Quần chúng vây xem ngoại trừ ngũ thể đầu địa (*),còn lại thực sự không có gì để nói.
(*) Ngũ thể đầu địa: năm vóc chạm đất – một tư thế lạy trong Phật giáo, thể hiện lòng tôn kính nhất; năm vóc (đầu, hai tay và hai chân) gieo sát đất.
Những ngày qua, quân đội không có thương vong, dân chúng và tang thi cơ bản không xảy ra xung đột mãnh liệt. Tuy rằng cũng có ẩu đả, nhưng so với tưởng tượng thảm khốc thì chẳng khác nào mưa bụi.
Rõ ràng là tận thế khủng khiếp, nhưng lại phát triển theo hướng rất hí kịch.
Mọi người đều biết tất cả chính là công lao của vị thần minh kia.
Mặc kệ có phải sự thật hay không, bọn họ đều cung phụng cậu là thần minh.
Thích Bạch Trà đuổi tất cả tang thi vào khu Đông, thần thức bao trùm toàn bộ khu Đông, xác nhận bên trong không còn người bình thường, sau đó thiết hạ kết giới phong toả toàn bộ.
“Xong rồi.” Cậu nói.
Mấy ngày nay Lý Kiến Hoa cũng đến tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-ta-than/526102/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.