Thích Bạch Trà muốn sử dụng thuật chiết hồn lên người phụ nữ đang nằm trên giường, rút linh hồn ra sau đó dò hỏi hoặc trực tiếp lục soát ký ức là có thể biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trên người cô ta. 
Nhưng ngay khi luồng sáng màu lam trên tay lóe lên, cửa phòng bệnh đột nhiên bị người đẩy ra. Thích Bạch Trà lập tức thu hồi thần lực trong nháy mắt, ẩn thân. 
Lưu Nhạn Hân vừa đi đã quay lại, đi vào cùng là một người phụ nữ có diện mạo rất giống với Phương Nhã Nhi. 
Hai người không thể nhìn thấy Thích Bạch Trà đang ẩn thân đứng bên cạnh bọn họ, chỉ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trên giường bệnh. 
Phương Nhã Nhi sững sờ nhìn người phụ nữ đang ngủ trên giường bệnh, không thể tin được thốt lên: "..... Em và Trần Thi Diệu bị hoán đổi thân xác." 
Điều này đã vượt ngưỡng bình thường. Rõ ràng cô còn sống sờ sờ, lại bị hoán đổi thân xác với một người khác, tất cả công lao thành tích của cô mười mấy năm nay đều đổ sông đổ bể. 
Làm sao cô có thể chịu được. 
"Em muốn đối mặt trực tiếp với cô ta, em phải hỏi trực tiếp cô ta." Phương Nhã Nhi vừa nói liền muốn chạy lên lay cô ta tỉnh. 
Lưu Nhạn Hân vội vàng giữ chặt lấy cô: "Nhã Nhi, đừng kích động, không thể rút dây động thừng. Chúng ta ra ngoài nói chuyện." 
Hai người đi ra hành lang ngoài phòng bệnh, Phương Nhã Nhi che mặt, hốc mắt ửng đỏ: "Chị Hân, vì sao lại không cho em đánh thức cô ta? Chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-ta-than/526066/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.