Đại sảnh tầng một của tổng bộ Phó thị nhìn qua chừng hơn một ngàn mét vuông, nền đá cẩm thạch chỉnh tề được nhân viên vệ sinh lau chùi cẩn thận sáng bóng như kính.
Tuy rằng đã vào đêm, nhưng các tầng vẫn có nhân viên làm việc tăng ca.
Tòa nhà vẫn sáng đèn.
Cũng may quầy lễ tân ban ngày đã tan làm.
Lúc này ngoại trừ người bảo vệ vừa mới đưa Tang Kiều tiến vào cùng Raven đi theo Phó Hành Chu xuống thang máy thì không còn ai ở đại sảnh tầng một.
Cho nên.
Người nghe được lời nói kinh thiên thần khiếp địa quỷ này của Tang Kiều, cũng chỉ có bảo vệ và Raven.
Có lẽ là do mua hàng muộn.
Màu sắc của bó hoa hồng trên tay Tang Kiều nhìn qua không phải loại đặc biệt kiều diễm, giấy gói cũng bởi vì bôn ba một đường mà bị hỏng một chút.
Bàn tay cầm lấy bó hồng lộ vẻ tái nhợt gầy yếu, khớp xương rõ ràng.
Tầm mắt ngước lên, ngay cả cổ tay cũng mảnh mai.
Hôn nhân của Tang Kiều và Phó Hành Chu diễn ra trầm mặc mà yên tĩnh, không công khai, cũng không có bất kỳ tiếp xúc nào trong hoạt động bên ngoài.
Mặc dù bảo vệ đưa Tang Kiều vào đã từ lời nói của Raven mà biết rằng hắn có quen Tang Kiều, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới chuyện thằng nhóc này sẽ cầm một bó hoa tỏ tình với ông chủ bọn họ!
Bảo vệ đột nhiên căng não hồi tưởng lại một phen những lời mà Raven nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-lao-cong-nha-giau-so-1/2937883/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.