Lực eo của bá tổng trời sinh khả năng không tầm thường, siêu phàm thoát tục, lực rút núi sông.
Dù sao thì Tang Kiều trơ mắt nhìn Phó Hành Chu lấy một cái tư thế rất phi thường không nhân tính hóa, khiêng bình gas từ tầng một tới tầng năm.
Mặt không đỏ khí không suyễn, trừ bỏ tây trang hơi nhăn nhúm, ngay cả hô hấp cũng không loạn.
Tang Kiều giúp Phó Hành Chu vuốt tây trang cho phẳng phiu, cài lại khuy măng sét cho hắn.
Xoay người, gõ cửa nhà bà Lý.
Mấy năm trước, chồng của bà Lý bị bệnh mà mất, con trai con gái đều bận làm việc, bình thường một hai năm cũng không gặp được, trên cơ bản hàng ngày đều là sinh hoạt một người ở nhà.
Người già động tác chậm, qua một hồi lâu, cửa phòng mới mở ra.
Tang Kiều ở ngoài cửa cười tủm tỉm vẫy vẫy tay với lão thái thái: "Bà Lý, chúng cháu đem bình gas lên cho bà rồi! Bây giờ mang vào phòng bếp đúng không ạ?"
Bà Lý vội vàng để Tang Kiều vào nhà.
Đang định đóng cửa, mới để ý bên ngoài còn có một người đàn ông khác.
Người đàn ông cao lớn đĩnh bạt, ngũ quan so với những minh tinh trong phim chiếu rạp hồi Tết Âm Lịch còn anh tuấn hơn, một thân tây trang phẳng phiu màu xám bạc, giày da bóng lưỡng, dù đứng ngoài hành lang tối tăm vẫn không thể ngó lơ khí tràng ấy——
Chỉ là bình gas đang khiêng trên vai trông không quá hài hòa.
Người nọ cao hơn Tang Kiều nửa cái đầu, càng khiến cho hành lang thêm thấp và khung cửa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-lao-cong-nha-giau-so-1/278090/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.