Trong lòng Thẩm Thuật Bạch khẽ động, đang định bỏ hết công việc đó đưa Kỷ Lê đi ăn lẩu.
Cũng may Kỷ Lê nói: “Đêm nay 10h30 chúng ta đi ăn nhé, ăn đêm được chiết khấu đó.”
Lúc đó Thẩm Thuật Bạch mới không định trốn việc nữa.
“Ừ.” Anh đồng ý.
Thẩm Thuật Bạch vừa đồng ý, Kỷ Lê liền quay lại giao diện kia chốt đơn salad.
Nói sao thì cũng phải giảm béo trước một bữa no mới được.
……
Bữa tối, Kỷ Lê chỉ gọi salad cho mình, nhưng vẫn gọi cơm cho Thẩm Thuật Bạch.
Tuy chả muốn ăn salad tẹo nào, nhưng nghĩ tới tối nay được đi ăn lẩu là vô cùng sung sướng rồi.
……
10h20 Thẩm Thuật Bạch mới làm việc xong, anh thu dọn rồi dẫn Kỷ Lê đi ăn lẩu.
Kỷ Lê lấy hoa quả tới, lại chỉnh chỉnh nước dùng rồi mới chờ nhân viên bê đồ nhúng ra.
Bên tai có hơi ồn ào, là bàn cách vách đang khóc lóc kể lể.
“Lão Lâm, ông nói xem con trai mình tóm lại là bị làm sao thế này, sao nó quẹt thẻ tận mấy ngàn đồng, tiêu sạch cả tiền tiết kiệm trong nhà rồi, trước kia công việc thuận lợi chút thì còn không sao, nhưng giờ khó khăn thế này, tôi thực sự không muốn sống nữa…..”
Kỷ Lê không muốn nghe, nhưng vẫn nghe thấy rất rõ ràng, còn cảm thấy thảm thương thay cho người đó.
“Haizzz! Lão Trần, ông nghĩ thoáng chút, đừng động một chút là không muốn sống, ông phải nghĩ tới vợ ông, còn cả những công nhân đang chờ ông phát lương, tất cả họ đều đang chờ ông.”
Nói xong, lão Trần có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-dai-gia-che-dau-than-phan/938572/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.