Vu Thanh Đường lấy một quả cam từ tủ lạnh, đeo tai nghe, nằm dựa trên ghế sofa chờ đợi cuộc “thẩm vấn” của Liễu Tư Nghiên.
“Thời gian lâu hơn tao dự đoán nhiều, có phải mày bị lão đông y giữ lại bắt mạch không?”
“Không có.” Vu Thanh Đường vừa bóc vỏ cam vừa trả lời, “Đừng gọi người ta là lão đông y, còn trẻ lắm.”
Liễu Tư Nghiên: “Bao nhiêu? 40?”
“Không, chắc chỉ ngoài ba mươi thôi.”
“Đừng nói là mày còn không biết anh ta bao nhiêu tuổi nhé?”
“Anh ấy không nhắc, mà tao cũng quên hỏi.”
Tuổi tác không phải là điều Vu Thanh Đường quan tâm.
Liễu Tư Nghiên: “Thế hơn nửa tiếng vừa nãy, tụi mày nói chuyện gì?”
“Cũng chẳng nói gì nhiều.”
Ngoài việc giới thiệu tên, hoàn toàn không đi vào trọng tâm. Thay vì gọi là buổi xem mắt, đúng hơn là giống như những người bạn mới quen tán gẫu.
“… Được thôi.” Liễu Tư Nghiên nói, “Thế là xong rồi à? Không hẹn ăn tối luôn sao?”
“Tao có hỏi anh ấy muốn ăn tối cùng không, nhưng anh ấy từ chối, bảo về nhà ăn.”
“Chà, không nể mặt gì hết vậy.”
“Trừ điều đó ra thì mọi thứ khác anh ấy đều rất chu đáo.”
Vu Thanh Đường kể lại việc đối phương chọn chỗ trước, trả tiền đặt cọc, chạy bộ nửa đường tới chỗ hẹn, còn đưa anh về nhà và để lại số điện thoại.
Liễu Tư Nghiên: “Có khi nào anh ta nghĩ mày đã ăn tối rồi, không muốn lãng phí thời gian của mày nên mới từ chối không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-chop-nhoang-voi-bac-si-tu/3743263/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.