Lại nói Hàn Thanh Sơn, ra cửa lên xe trực tiếp đếnnghĩa trang công cộng. Lúc xuống xe trời đã bắt đầu có mưa phùn phất phơ nhưsương khói.
Hàn Thanh Sơn không khỏi có chút giật mình sững sờ,còn nhớ rõ năm đó lần đầu tiên nhìn thấy mẹ Tiểu Tố trời cũng như vậy. Cô chechiếc ô nhỏ có in hình hoa thanh nhã từ bên đường nhỏ kia đi tới rồi đi cùngđường với ông. Hàn Thanh Sơn biết ông không thể tả nổi sự kích động trong lòng,chỉ cần nhìn một cái ông đã yêu bà.
Cô gái thanh nhã xinh đẹp như vậy, uyển chuyển hàmsúc như thơ, tinh xảo như họa. Nhưng kích động qua đi là mất mát thật sâu, côgái tốt đẹp như vậy sao có thể để ý tới người đàn ông bình thường như ông. HànThanh Sơn không khỏi dần tự ti, nhưng trời cũng ưu ái cho họ phát triển, yêurồi kết hôn. Tất cả rất xuôi dòng.
Mẹ Tiểu Tố là người phụ nữ dịu dàng hiền tuệ, việctrong nhà hay ngoài nhà lo liệu gọn gàng, biết nấu ăn ngon, vẽ đẹp, là cô giáotiểu học dạy mỹ thuật trong trấn.
Cưới xong Hàn Thanh Sơn cảm thấy mỗi ngày mình trôiqua như sống trong sương mù, hạnh phúc và hài lòng. Bọn họ rất nhanh chóng cócon, Tiểu Tố sinh ra càng khiến cho gia đình nhỏ thêm hạnh phúc như tô thêm mộtnét vẽ trong cuộc sống của họ.
Nhưng lúc Tiểu Tố ba tuổi, Hàn Thanh Sơn trong lúcdọn dẹp đồ cũ vô tình phát hiện một quyển sổ cũ của vợ được đặt rất cẩn thậntrong một hộp gõ khiến ông nảy sinh tò mò muốn xem trộm.
Bây giờ nghĩ lại, Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299406/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.