"Cô giáo Hàn, tôi và cha của Chấn Đông đềukhông phải loại cha mẹ cổ hủ đến mức can thiệp vào hôn nhân của con cái. Lúckhông biết chuyện của cô và Chấn Đông nói thật tôi rất thích cô, nếu cô chưatừng kết hôn thì tôi cũng không phản đối hai người, cô hiểu chứ?”
Sắc mặt Hàn Dẫn Tố có chút trắng bệch, cô không quenứng phó với người mẹ như thế này, hơn nữa Bà Phương cũng không nói ác ý, thậmchí ánh mắt bà nhìn cô cô còn cảm thấy cả được sự từ ái và thương tiếc nhưngđiều này không có nghĩa là sẽ tiếp nhận cô làm con dâu.
Thật ra cô muốn lơ đi chướng ngại lớn nhất cản cô vàPhương Chấn Đông kết hôn. Nhưng dù sao gia thế của anh vì vẫn là chuyện thật,dù anh không thèm để ý nhưng cha mẹ anh sao có thể thản nhiên mà tiếp nhận. Vìvậy đôi mặt với những lời thành khẩn thương lượng của mẹ anh cô không biết phảilàm sao chỉ có thể yên lặng mà trầm mặc.
Bảo cô buông tha cho anh, cái ý nghĩ này chỉ nhẹnhàng thoáng qua nhưng chỉ nghĩ cũng đã cảm thấy đau như muốn móc cả trái timcô ra. Cho đến giờ phút này cô mới ý thức việc cô yêu anh nhiều hơn cả ý nghĩcủa mình.
Bà Phương dường như có chút không nhịn được, có lẽtrên đời này cha mẹ nào mà không ích kỷ. Bởi vì yêu con mà trở thành người mẹích kỷ, bà cũng là một trong số đó. Nhưng khi đối mặt với cô gái nhỏ này tronglòng bà lại dâng lên một cảm giác không đành lòng. Cô an vị ngồi ở đó không nóimột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299399/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.