TrịnhVĩ ngồi ở trong góc phòng chờ hút thuốc không có vẻ nào là chú rể đang hạnhphúc cả, sắc mặt có chút âm trầm phiền não. Hàn Dĩnh đã trang điểm xong, đámdâu phụ cũng tới chúc mừng cô dâu nhưng nhìn sắc mặt của chút rể liền cùng nhaurối rít ra ngoài. 
HànDĩnh cầm hộp phấn trên tay hung hăng ném lên bàn trang điểm, xoay người nhìnTrịnh Vĩ. Khuôn mặt vừa mới miễn cưỡng tươi cười đã biến mất tăm: 
"Anhcó ý gì đây? Không muốn lấy tôi sao? Nói chuyện đi chứ?” 
TrịnhVĩ cầm điếu thuốc trên tay để trên gạt tàn có chút giễu cợt hỏi lại: 
"Khôngmuốn cưới là có thể không cưới sao?” 
Sắcmặt Hàn Dĩnh tức giận đến trắng nhợt, càng gần đến ngày kết hôn thì hai ngườicàng mâu thuẫn xung đột. Hai người cũng đã vạch mặt nhau không cần giả bộ nữa,Trịnh Vĩ ngày càng làm cho chuyện thêm trầm trọng. Nhưng chuyện đã đến nước nàythì Hàn Dĩnh có chết cũng không cho phép hắn hối hận. 
HànDĩnh ha ha cười hai tiếng: 
"Đừngcho là tôi không biết, trong lòng anh còn khúc mắc về Hàn Dẫn Tố. Tôi có thểcho anh một tin vui là hôm nay cô ta sẽ đến.” 
"Cáigì?" 
TrịnhVĩ trừng mắt lên: 
"Saocô ấy lại tới?” 
HànDĩnh cũng không thèm nhìn hắn, soi gương vuốt vuốt sa đội đầu: 
"Đươngnhiên rồi, chẳng lẽ anh quên cô ta là chị gái tôi. Còn nữa….nghe nói vịquân nhân hôm đó cũng đến,nguời ta bỏ anh xong thì lập tức leo lên cành cao. Tôi khuyên anh một điều làkhông nên gây chuyện, phá hỏng quân hôn là vào tù đó.” 
"Quânhôn?" 
Tronglòng Trịnh Vĩ không khống chế được ghen tỵ và hối hận. Mặc dù 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299386/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.