Ngườiđàn ông này cầu hôn chẳng có chút lãng mạn nào hết, nhưng cô cũng không thấyđây là trò đùa. Cô biết rõ ràng nếu giờ cô không kiên quyết phản đối thì sautuần này đời cô sẽ biến động lớn. 
Đốivới người vừa mới trải qua hôn nhân thất bại như cô trong lòng đối với hôn nhânđã cảm thấy hoài nghi, thậm chí là sợ hãi và đề phòng. Mặc dù biết rõ ràngPhương Chấn Đông không phải là Trịnh Vĩ nhưng cô vẫn không tự chủ được mà engại, e ngại sẽ dẫm lên vết xe đổ. 
Nếunhư có thể, Hàn Dẫn Tố hi vọng hai người cứ như vậy cũng không sao, dù sao giờcũng là hiện đại rồi, thay vì kết hôn rồi ly hôn thì không bằng không cần kếthôn, càng đỡ dính líu đến trẻ con vô tội. 
Nghĩđến đứa con vô tội mà mình đã bỏ đi, trong lòng cô lại một trận tan nát, đã qualâu như vậy cô vẫn không xóa được áy náy và đau đớn tan nát trong lòng. Cốtnhục của chính mình mà cô đã tàn nhẫn bỏ đi. 
HànDẫn Tố nghĩ tới vô số lần, nếu như được làm lại từ đầu không chừng cô sẽ khôngdám quyết liệt mà làm điều đó. Cứ như vậy cô làm sao dám thanh thản mà lại kếthôn, cô sợ, rất sợ. 
Thếnhưng nguyên nhân của cô không thể lấy làm lý do để nói với Phương Chấn Đông.Mà nói cự tuyệt quả là điều vô cùng khó khăn với người đàn ông này. 
Vìvậy nghe được mệnh lệnh kết hôn của Phương Chấn Đông, cô sững sờ kinh hãi sauđó là bất đắc dĩ làm khó. Hai loại tâm tình này giằng xé nhau rơi vào mắtPhương Chấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299383/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.