1
Sau khi tỉnh lại từ cơn hôn mê, tôi biến thành bảo vật trần trường của Minh Cao, bông hoa lạnh lùng cao ngạo*—— Cố Hành Xuyên.
(bản gốc Cao lãnh chi hoa: xinh đẹp như hoa như ngọc nhưng lạnh lùng, cao ngạo)
Mà kẻ đầu sỏ khiến tôi hôn mê – Triệu Tân Dao đang đứng trước bàn học của tôi với vẻ mặt thẹn thùng.
“Cố Hành Xuyên, tớ…… thích cậu!”
Cô ta đặt một bức thư màu hồng phấn lên bàn của tôi, chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn tôi.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp thuần kiết ngay trước mắt, tôi bị khựng lại mất vài giây.
Đây là Triệu Tân Dao mang khuôn mặt ghê tởm, xấu xa, cái kẻ luôn bắt nạt tôi ư?
“Ây lão Cố, hoa khôi người ta đã chủ động tỏ tình với cậu rồi, cậu đừng lề mề nữa, mau đồng ý đi!”
Có người ở phía sau đẩy lưng tôi một cái, tôi lảo đảo tiến lên phía trước, suýt nữa thì ôm lấy Triệu Tân Dao.
Mùi hoa hồng trên người cô ta sộc vào mũi tôi, hình như cô ta rất thích loại nước hoa này, lần nào cô ta đánh tôi, tôi đều có thể ngửi thấy cái mùi này.
Xung quanh vang lên những tiếng hò reo, khuôn mặt Triệu Tân Dao càng ngày càng đỏ rực, ngón tay xoắn vào nhau một cách giả tạo.
“Cố Hành Xuyên, cậu đồng ý với tớ à?”
Nếu là chính chủ Cố Hành Xuyên, cậu ấy sẽ đồng ý ư? Tôi không biết nữa.
Nhưng giờ phút này, tôi là Cố Hành Xuyên, tôi không muốn để Triệu Tân Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoan-doi-voi-nam-than/3327147/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.