81. Về việc thích một người nào đó Về đến phòng ngủ, đã gần đến giờ ăn. Bạch Dã đỡ Diệp Thanh Mạn lên giường nghỉ ngơi, rồi đứng dưới giường, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mặt cô ấy, nghiêm túc dặn dò: "Diệp Thanh Mạn, cậu nằm trên giường nghỉ ngơi cho tốt, đừng có lộn xộn. Chờ tớ quay lại." Diệp Thanh Mạn khẽ gật đầu, Bạch Dã liền quay người đi ra ngoài. Trước khi đóng cửa, cô không quên ngoảnh lại vẫy tay với Diệp Thanh Mạn, tràn đầy sức sống hô lên: "Chờ tớ nhé! Nhanh thôi!" Để Diệp Thanh Mạn nghỉ ngơi thoải mái, Bạch Dã không bật đèn. Vừa đóng cửa, căn phòng liền chìm vào bóng tối. Vào một buổi chiều cuối thu ở Bắc Thành, trời đã trở nên ảm đạm rất sớm. Ánh sáng lọt vào từ ngoài cửa sổ chỉ là những vệt đèn lấp loáng. Xa xa có thể nghe thấy tiếng học sinh đùa giỡn ngoài hành lang, nhưng trong phòng ngủ lại hoàn toàn yên tĩnh. Nằm một mình trên giường, Diệp Thanh Mạn vô thức co người lại, cuộn mình. Dù máy sưởi vẫn hoạt động và nhiệt độ rất dễ chịu, cô vẫn cảm thấy lạnh, rất lạnh. Cô độc và sợ hãi. Ngay cả dạ dày cũng bắt đầu co thắt, âm ỉ đau. Diệp Thanh Mạn bị ốm nên không có khẩu vị, nhưng từ trưa đến giờ cô đã chẳng ăn gì. Sau cả buổi nằm viện, giờ đây cô đói lả. Cơn đau dạ dày hòa lẫn với cảm giác cô độc trong lòng, khiến cô càng thêm khó chịu. Lòng trống rỗng và bất lực tột cùng. Cô vô thức mong mỏi Bạch Dã có thể về sớm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoan-doi-than-xac-voi-mot-omega/4915040/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.