51. Say rượu Sau khi hát xong một bài, những người bạn học còn đang ngây người ra cuối cùng cũng phản ứng lại, tiếng vỗ tay rầm rầm vang lên, tay của cả đám đều sắp đỏ rồi. Bạch Dã đưa micro ra. Bài hát tiếp theo, trong phòng hát vẫn còn hơi im lặng, nhưng rồi dần dần lại ồn ào lên. Có người còn đuổi nhau quanh bàn trà, không khí thanh xuân nồng đậm. Bạch Dã cảm thấy cảm giác lên men kỳ lạ giữa cô và Diệp Thanh Mạn cũng từ từ biến mất, nhịp tim trở lại ổn định. Bạch Dã xem điện thoại, đột nhiên nhận được tin nhắn từ Diệp Thanh Mạn: 【Không cần đi sớm đâu. Chơi rất vui.】 Đó là câu trả lời cho câu hỏi lúc nãy của cô ấy. Mặt mày Bạch Dã cong lên một chút, lại lén lút nhìn, quả nhiên thấy Diệp Thanh Mạn khẽ nhếch khóe môi. Bạch Dã: 【Cậu thấy vui là tốt rồi!】 【Cún con vẫy đuôi.jpg】 Diệp Thanh Mạn: 【Ừ.】 Bạch Dã cầm điện thoại, tâm trạng không hiểu sao nhẹ nhàng hẳn đi. Dần dần đến tối, đám thiếu niên thiếu nữ đang náo loạn trong phòng hát không những không có ý định nghỉ ngơi mà tinh thần càng lúc càng phấn khích. Không biết là ai gọi đồ nướng, còn có từng chai rượu, bia, rượu trái cây, đủ cả. "Uống không?" Vương Nãi Nguyên cầm một chai bật nắp, rót vào những ly rượu nhỏ. Phần lớn mọi người trong phòng hát đều đã đủ tuổi vị thành niên. Hơn nữa thỉnh thoảng họ đi xã giao cùng bố mẹ, ít nhiều cũng uống một chút rượu, hầu như không ai từ chối. Trước mặt Bạch Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoan-doi-than-xac-voi-mot-omega/4915010/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.