Edit: Kim Thoa
Phong Tích tiếp tục tìm, tìm nửa ngày, cũng không thấy bóng dáng.
Hắn không yên tâm, nửa đêm, chạy đến phòng Tạ Chi Khâm, dự định hỏi một chút.
Khi hắn gõ cửa bước vào, Tạ Chi Khâm đang thu thập tay nải.
Phong Tích nhíu mày: "Ngươi muốn ra ngoài?"
Tạ Chi Khâm ừ một tiếng, đúng sự thật nói: "Ma quân muốn đi ra ngoài giải sầu, ta bồi hắn."
Phong Tích nửa tin nửa ngờ nhìn hắn: "Chung Vị Lăng không có việc gì phải bận tâm, hắn là có tâm sự?"
Tạ Chi Khâm lắc đầu: "Không biết, nhưng tâm trạng hắn không cao, ta cảm thấy đi ra ngoài xem cũng tốt."
Tuy rằng ai ở rể còn chưa định, nhưng là hôn sự Tạ Chi Khâm cùng Chung Vị Lăng cũng coi như đã đề lên nghị sự, Phong Tích cũng không tiện ngăn cản: "Đi bao lâu?"
"Một tháng." Tạ Chi Khâm cười nhẹ nói, "Sư huynh thời trẻ chu du thiên hạ, kiến thức rộng rãi, không biết có địa phương nào đề cử không?"
Phong Tích mỗi lần được khen, liền có chút phiêu: "Thiên hạ to lớn, chỗ đẹp mắt thú vị tự nhiên có không ít, Hán Thủy lầu Việt Lăng thành đất Thục cũng không tồi, chỗ đó đậu hủ thúi ăn đặc biệt ngon."
Tạ Chi Khâm gật đầu: " Hán Thủy lầu, ta nghe sư huynh nhắc tới qua, nghe nói lầu cao trăm trượng, cao tận tầng mây, đứng ở trên đỉnh, có thể quan sát toàn bộ Việt Lăng thành thậm chí toàn bộ sông núi đất Thục, chính là Cửu Châu độc nhất vô nhị."
Phong Tích ừ một tiếng, ánh mắt lạnh xuống: "Ngươi nếu muốn mang Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoai-nhai-con-tieu-su-thuc-nam-chu-ma-quan-mang-cau-chay/528310/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.