Còn chưa dứt lời, vừa nói, cảm giác càng cộm.
"Tạ Chi Khâm, ngươi làm cái gì?" Chung Vị Lăng nhíu mày nói.
"Xin, xin lỗi." Tạ Chi Khâm đẩy Chung Vị Lăng ra, chuẩn bị tự mình rời khỏi thau tắm, nhưng mới vừa đứng dậy, đã bị Chung Vị Lăng túm chặt.
"Nhịn không nổi thì đừng nhịn, ta cũng không bức ngươi." Chung Vị Lăng tránh ánh mắt Tạ Chi Khâm, nhỏ giọng nói.
Tạ Chi Khâm nuốt nước miếng: "Nghe người ta nói, sẽ rất đau."
Chung Vị Lăng nhất thời không kịp phản ứng những lời này của Tạ Chi Khâm là có ý gì, trố mắt hồi lâu, bỗng chốc đỏ mặt: " Đêm tiên ma đại điển trước đó, xác thật rất đau, nhưng ngươi có thể nhẹ một chút."
Tạ Chi Khâm sau khi trầm mặc một lúc lâu, vẫn còn do dự.
Chung Vị Lăng: "......"
Cho nên, ngài rốt cuộc là muốn, hay là không muốn, nói một lời chắc chắn được không?
Khi Chung Vị Lăng cho rằng Tạ Chi Khâm lại sẽ giống lúc trước, dong dong dài dài, đột nhiên bị Tạ Chi Khâm ôm ra.
"Làm, làm gì?" Chung Vị Lăng hai tay ôm cổ Tạ Chi Khâm, có chút khẩn trương nói.
Tạ Chi Khâm lỗ tai đỏ bừng, nghiêm túc nói: "Ta, ta không có kinh nghiệm gì, cho nên...... Thất lễ."
Dứt lời, Chung Vị Lăng được Tạ Chi Khâm bọc áo ngoài đặt lên trên giường......
- ----------
Giữa trưa hôm sau, Chung Vị Lăng mới từ trong mộng từ từ tỉnh, mới vừa động, một cổ cảm giác đau đớn truyền đến, ý thức nguyên bản mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoai-nhai-con-tieu-su-thuc-nam-chu-ma-quan-mang-cau-chay/2373865/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.