Edit: Kim Thoa
Tiểu hoa bị dọa run run, nhớ tới bộ dáng vỡ tung của mấy trụ thủy tinh vừa rồi, không khỏi nghĩ mà sợ.
Nhưng là: "Ta cũng chưa nói ngươi." Tiểu hoa nhỏ giọng lầu bầu.
Tạ Chi Khâm sâu kín nhìn qua: "Ngươi là thật không muốn sống nữa sao?"
"Không có." Tiểu hoa lập tức kinh hãi.
Hình ảnh trong trụ thủy tinh còn đang tiếp tục.
Chung Vị Lăng hung em bé một lần, em bé khóc càng dọa người, Lê Khuyết nhịn không được nói: "Công tử, hắn có tiểu hay không?"
"Không có khả năng, ta mới vừa đổi tã cho nó rồi," Chung Vị Lăng nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là đói bụng?
Nhưng cũng không đúng, mới vừa uy nó ăn rồi.
Chung Vị Lăng thật sự không hiểu được nó vì cái gì lại khóc, từ trong lòng ngực lấy ra một tiểu mộc bài vô cùng xấu xí, lắc lư trước mặt nó: "Tạ Cầu Cầu, ngươi ngậm miệng lại, tiểu cha liền cho ngươi món đồ chơi này được không?"
Nói xong, Chung Vị Lăng liền viết một chữ Tạ, phía dưới vẽ hai cái vòng tròn rồi treo tiểu mộc bài trên người Tạ Cầu Cầu, sau đó tự mình thưởng thức nói: "Xem, bao nhiêu xứng với ngươi."
Lê Khuyết khóe miệng co lại, đứng dậy vỗ vỗ đất trên đầu gối, nhỏ giọng nói: "Công tử, Yểm Nguyệt sơn chúng ta tuy rằng gần đây có chút căng thẳng, nhưng cũng không đến mức nghèo như vậy, nếu không hay là đổi thành trang sức có thể diện một chút."
"Ngươi nói ta làm không thể diện?" Chung Vị Lăng liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoai-nhai-con-tieu-su-thuc-nam-chu-ma-quan-mang-cau-chay/2373853/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.