Edit: Kim Thoa
Khi Chung Vị Lăng tỉnh lại, người đã ở Vân Đô.
Nhớ tới cảnh tượng trước lúc hôn mê, Chung Vị Lăng vội xuống giường, y phục cũng không mặc tốt đã chạy ra cửa, phía đối diện Tạ Chi Khâm bưng thuốc dưỡng thai đang đi tới.
Tạ Chi Khâm sửng sốt, đồng tử hơi hơi run, nghiêng đầu ôn nhu cười, đôi mắt cong thành tiểu nguyệt nha, hoa cây trong viện một lần nữa trong chốc lát ảm đạm phai màu.
Hoa anh đào sân cách vách bị gió nhẹ thổi bay, phất quá đầu tường, rơi vào trong viện Tạ Chi Khâm, mỏng manh phô đầy đất.
"A Lăng." Tạ Chi Khâm đi đến trước mặt y, thấy y chưa mặc tốt y phục đã chạy ra ngoài, khó hiểu, "Đã xảy ra chuyện gì?"
Chung Vị Lăng nhẹ nhàng thở ra: "Không có việc gì, chính là tỉnh lại không thấy ngươi, còn tưởng rằng ngươi đã xảy ra chuyện."
Tạ Chi Khâm cười nhạt: "Ta rất lợi hại."
Chung Vị Lăng ôm cánh tay đánh gãy: "Có dám tự đại một chút nữa hay không?" Dư quang Chung Vị Lăng đảo qua băng vải quấn quanh tay Tạ Chi Khâm, khẩn trương nói, " Tay ngươi làm sao vậy?"
Tạ Chi Khâm dừng một chút, " Vết thương nhỏ, không ngại."
" Vết thương nhỏ?" Nói thật, nếu thật là vết thương nhỏ, phần băng vải có thể lên tới cổ tay sao?
Chung Vị Lăng lôi kéo Tạ Chi Khâm, đem người kéo vào nhà, Tạ Chi Khâm vẫn luôn kêu y cẩn thận, sợ làm đổ thuốc dưỡng thai trong tay.
Thuốc dưỡng thai trong tay bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoai-nhai-con-tieu-su-thuc-nam-chu-ma-quan-mang-cau-chay/2373825/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.