Edit: Kim Thoa
Tựa hồ cảm giác được Tạ Chi Khâm chạm vào mình, Chung Vị Lăng theo bản năng dùng mặt cọ cọ Tạ Chi Khâm, lẩm bẩm nói câu thoải mái.
Tạ Chi Khâm bị y cọ đỏ mặt, hai tay ôm Chung Vị Lăng, nhất thời cứng đờ.
Cứ như thế, Tạ Chi Khâm vẫn duy trì một tư thế, mãi cho đến khi Chung Vị Lăng tỉnh lại.
Nơi đây vẫn còn trong ảo cảnh, tuy rằng dựa theo tính toán thời gian, đã là canh năm mặt trời sắp mọc, nhưng ngoài phòng vẫn là đêm tối, trên trời đêm vẫn là thượng huyền nguyệt cùng vài ngôi sao ảm đạm mơ hồ.
Chung Vị Lăng vươn cánh tay, vặn bải vai Tạ Chi Khâm, cọ ngực Tạ Chi Khâm ngồi dậy, sau đó lại mơ mơ màng màng nghiêng đầu dựa vào vai Tạ Chi Khâm, đôi mắt lại lần nữa nhắm lại: "Mệt mỏi quá."
Tuy rằng y là ma quân, tuy rằng thân thể y tố chất tạm được, nhưng hôm qua cõng Trương Duẫn chạy tới chạy lui, thực sự thương thân, giờ phút này hoàn toàn không muốn động.
"Nếu không ngủ tiếp một lát?" Tạ Chi Khâm ôn thanh nói.
Chung Vị Lăng uể oải nói: "Ta thật muốn ngủ, nhưng không phải là còn phải khai sơn sao, nếu không kịp thời đi, chờ Vu Tha phát hiện Phàn Vu Tâm không có tin tức, dẫn người đến đây liền chậm."
Tạ Chi Khâm nghĩ nghĩ, đề nghị nói: "Nếu không ta cõng ngươi lên Bất Bi sơn, ngươi dựa vào trên người ta tiếp tục ngủ?"
Chung Vị Lăng giống như ôm thú bông lớn, ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoai-nhai-con-tieu-su-thuc-nam-chu-ma-quan-mang-cau-chay/2373823/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.