Trên đường đi, Phó Du Ngư chạm mặt Lý Hương Hoán.
Lý Hương Hoán mang theo ý cười mỉa mai:
“Chà, Phó cô nương, đi đâu về đấy?”
Nàng ta đã quỳ suốt một ngày một đêm, lúc này đi lại còn phải có người dìu đỡ.
Ánh mắt Phó Du Ngư chợt trở nên sắc bén, vốn định coi như không thấy mà bước qua, nhưng Lý Hương Hoán nào chịu bỏ qua cơ hội:
“Sao vậy, tiểu thư nhà họ Phó hôm nay không thích nói chuyện rồi à?”
Phó Du Ngư vốn muốn nhịn, nhưng lửa giận dâng lên, không cam lòng, hừ lạnh đáp:
“Liên quan gì đến ngươi? Dựa vào ngươi cũng xứng nói chuyện với ta sao?”
“Nghe kìa, giận dữ ghê nhỉ. Chẳng lẽ Phó cô nương bị đuổi khỏi thuyền rồi? Ai bảo không biết điều, cứ thích chen chân vào. Lần này e rằng đệ nhất thế gia Tấn quốc – Phó gia sắp đổi người đứng đầu rồi.”
Phó Du Ngư sầm mặt: “Ngươi nói gì?”
Lý Hương Hoán cười nhẹ, giọng châm chọc:
“Ta nói là, những việc buôn bán mà Phó gia các ngươi quản lý, nay đều đã giao cho phu quân ta rồi. Sau này trọng tâm của Tây Sở sẽ dời về Di quốc.”
Nàng ta lại vòng ra phía sau Phó Du Ngư, ghé sát tai thì thầm:
“Ngươi không tin à? Chiêu Dẫn Đế bận suốt một đêm, xử lý xong hết rồi đấy.”
Ngón tay Phó Du Ngư siết chặt, lại buông, rồi lại siết.
Xử lý cả đêm ư? Từ trước tới nay, các hoạt động thương mại giữa Tây Sở và các nước đều do Phó gia quản lý, trong đó là lợi nhuận khổng lồ cùng vô số mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-vi-nhiep-chinh-vuong-dien-cuong-chi-muon-cung-chieu-ta/4941156/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.