Bạch Thiền vội đứng dậy, tiến lên vài bước, cố trấn định tâm thần:
“Phu nhân, nô tỳ thật sự xin lỗi.”
“Không được có lần sau.” – Triệu Tư Tư cầm chén trà, giọng lạnh lùng cảnh cáo.
Kỳ thực, thứ thuốc kia cũng chẳng phải độc dược gì, chỉ là khiến nàng ngày đêm đều nghĩ đến Cố Kính Diêu mà thôi.
Tên Ngụy Thường Hải ấy, quả nhiên biết cách nắm được nhược điểm của người khác.
Nếu có thể khiến Cố Kính Diêu bớt sát phạt, nàng tình nguyện nhún nhường; người sắp chết rồi, lùi một bước thì đã sao.
Nhưng Cố Kính Diêu chưa từng nguôi giận — hắn đâu phải hạng người dễ dỗ dành như thế.
Gần đây Triệu Tư Tư cũng cảm thấy có điều quái lạ. Thường xuyên có Thái y ra vào bắt mạch cho nàng, nhưng nàng chẳng mấy để tâm.
Một ngày nọ, Thái y bắt mạch xong, dâng lên một chiếc bình sứ nhỏ:
“Hoàng thượng dặn vi thần, phu nhân nhất định phải uống đúng giờ.”
Triệu Tư Tư không nhận, chỉ hỏi:
“Là thuốc gì?”
Thái y bị hỏi liền lặng đi giây lát, rồi đáp:
“Là… là thuốc tránh thai, Hoàng thượng căn dặn phu nhân phải dùng đều đặn.”
Triệu Tư Tư không nói gì thêm, mở nắp bình sứ, uống luôn với nước.
Vị đắng nghẹn nơi cổ họng, khiến nàng phải uống thêm mấy ngụm nước ấm.
Thái y dường như đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, lập tức lấy ra mấy miếng mứt ngọt đặt trên bàn trà:
“Vi thần mong phu nhân mỗi ngày đều dùng, hiệu quả sẽ tốt hơn.”
Triệu Tư Tư chỉ lặng lẽ nhìn Thái y hành lễ lui ra, rồi nhìn chiếc bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-vi-nhiep-chinh-vuong-dien-cuong-chi-muon-cung-chieu-ta/4941088/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.