Ánh mắt hắn dán chặt vào mỹ nhân trước mặt — lớp sa y mỏng manh xốc xếch, đường cong mê người của thân thể ẩn hiện dưới ánh đèn, mái tóc đen dài mềm mại buông rối phủ lên làn da trắng nõn như ngọc, khiến cảnh sắc càng thêm diễm lệ.
Khóe mắt nàng ửng hồng, biểu tình như thể đang nói — “Ngươi cứ thử đi đi, ta sẽ khóc cho mà xem.”
Tim hắn mềm nhũn như nước.
“Tư Tư.”
“……”
“Tư Tư.”
“……”
Giọng Cố Kính Diêu khàn khàn, thì thầm bên tai nàng, lại chẳng được đáp lại. Nàng ngây ngốc ngồi trong lòng hắn, ánh mắt mông lung, nhìn quanh như không nhận ra nơi này.
Thật đáng thương.
Giữa cơn men tình dâng trào, Cố Kính Diêu cúi đầu, khẽ hôn lên hàng mi ướt hơi sương của nàng, giọng nhẹ như gió thoảng:
“Tư Tư, đừng sợ, là ta.”
Triệu Tư Tư ngẩng đầu, hơi thở ấm áp giao hòa, từ đôi môi mím chặt tràn ra một tiếng “Ừm” nhẹ như thì thào.
Nàng rốt cuộc cũng đáp lại hắn.
Cố Kính Diêu nửa quỳ trên giường, vì vừa tắm xong nên thân hình cường tráng chỉ khoác hờ một chiếc áo lụa đen, dây buộc ngang hông cũng lỏng lẻo.
Trước mắt là dung nhan diễm lệ ấy — hắn đưa tay giữ lấy gáy nàng, những ngón tay đan xen giữa mái tóc mềm, cúi xuống…
Để nàng phải đón nhận nụ hôn gần như muốn nuốt trọn linh hồn.
Triệu Tư Tư giãy giụa trong vô thức, gần như dùng hết sức mà đẩy hắn ra, nhưng phản kháng cũng vô ích. Chỉ đến khi hắn thoả mãn mới chịu buông.
Cố Kính Diêu nắm lấy bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-vi-nhiep-chinh-vuong-dien-cuong-chi-muon-cung-chieu-ta/4907629/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.