Thục phi thoáng chốc ngây người, nay Nhiếp Chính Vương phi dù có mang kiếm vào cung, cũng đều có Ngự Lâm quân thân cận hộ vệ, có thể tùy ý hành động. Thân phận và địa vị như thế, quỳ hay không quỳ, nàng đã chẳng còn quyền lựa chọn nữa.
Nàng ta — đã chẳng còn là Thục phi gì nữa!
Thục phi nghiến răng quỳ xuống, quyết không làm dư đảng tiền triều!
Nhiếp Chính Vương — người sắp trở thành đế vương, chính là con đường sống cuối cùng của nàng. Từ trước đến nay, quan viên tiền triều chưa từng hỏi đến hậu cung, có lẽ vốn dĩ cũng chẳng định cho họ rời cung!
Toàn thiên hạ ai chẳng biết, vị tân đế Tây Sở tương lai chính là Nhiếp Chính Vương, vị vương gia lạnh lùng cao quý ấy.
Tự cổ chí kim, có vị đế vương nào mà không có tam cung lục viện? Không giải tán hậu cung, biết đâu Nhiếp Chính Vương thực sự có tâm tư đó…
Thử hỏi, trên đời này có nam nhân nào không yêu mỹ sắc?
protected text
Nàng từng là Thục phi cao quý, từng được Cố Uyên độc sủng nơi hậu cung.
Cố Uyên thường khen dung nhan nàng, nói nàng có “gương mặt hồ ly mị hoặc”…
Đều là hoàng tử cùng một mẫu sinh ra, lẽ nào người mà họ thích đều cùng một kiểu?
Nàng không thể nào buông bỏ hết vinh hoa phú quý này được.
…
Lưỡi đao lóe sáng, tiểu cung nữ đứng hầu ngoài cửa đã sợ đến không nói nổi lời nào.
Triệu Tư Tư bước qua bậc cửa — đây chính là Chiêu Dương cung.
Lúc này trong điện, thái y đang nửa quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-vi-nhiep-chinh-vuong-dien-cuong-chi-muon-cung-chieu-ta/4907609/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.