“Nguyên Ninh Quận chúa săn được linh lộc rồi! Linh lộc đó!”
Bên tai vang lên tiếng kèn chiến thắng của nữ tử kia, Tiêu Kỳ Phi buông cây cung trong tay, hắn thật sự đã thua nàng rồi.
Hắn không hề nương tay, nhưng nàng còn tàn nhẫn hơn, thân ảnh như chim yến, tung người lên, một đao chém xuống — chưa từng thấy ai liều mạng chỉ để giành phần thắng như thế.
Hắn chợt nhớ đến Triệu Tư Tư…
Khi nữ tử kia xoay người lên ngựa rời đi, làn gió thổi nhẹ, khiến tấm mạng che mặt hơi bay, thoáng lộ ra chút sắc hồng phấn son — Triệu Tư Tư xưa nay rất hiếm khi điểm phấn.
Nhưng nếu là để giả trang thành người khác…
Giờ phút này, Tiêu Kỳ Phi mới chợt nhận ra — nữ tử ấy, quả thật là Triệu Tư Tư.
Tiêu Kỳ Phi vung tay gạt đám cung nữ phía sau, một mình thúc ngựa đuổi theo bóng dáng khoác áo choàng đen lông quạ kia.
Hai người dần tiến vào sâu trong rừng tuyết.
Triệu Tư Tư rút mũi tên, giương cung lên dây, trong nháy mắt quay đầu lại — mũi tên đã chĩa thẳng về phía hắn.
Tiêu Kỳ Phi lập tức tung người, mũi chân điểm nhẹ lên lưng ngựa, dùng khinh công phóng đến trước mặt Triệu Tư Tư — chỉ trong khoảnh khắc.
Triệu Tư Tư còn chưa kịp buông dây cung, đã bị người phía sau kéo mạnh, ngã xuống đất, tấm mạng che mặt bị hắn giật xuống.
“Quả nhiên là nàng. Bản vương xem thường nàng rồi. Liều mạng đến thế để thắng, nói một tiếng không tranh nữa chẳng phải được rồi sao? Không cần cái mạng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-vi-nhiep-chinh-vuong-dien-cuong-chi-muon-cung-chieu-ta/4907293/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.