Một câu này của Ngụy Tuấn Sam tựa như đại bác Italy, nổ cho mọi người xung quanh choáng váng.
Ngay cả Lục Minh Thời đó giờ chưa từng nói lắp cũng: "Cậu cậu cậu cậu ngậm máu phun người! Tôi lúc nào mà vì vì vì cậu! Cậu câm miệng!"
Mọi người kinh hãi: Cái gì? Hắn chỉ phủ nhận là vì Ngụy tổng, nhưng không có phủ nhận đã OOXX?
Chính xác thì Lục Minh Thời không thể phủ nhận được.
Bởi vì OOXX là chính miệng hắn nói với Ngụy Tuấn Sam, phủ nhận cũng sẽ lập tức bị vạch trần.
Nhưng dù thế nào, Ngụy Tuấn Sam cũng không nên nói huỵch toẹt ra vậy chứ.
Hắn nhìn vào mắt Cố Dịch Tân, nhận thấy nét mặt anh như thường, bấy giờ mới hơi thả lỏng.
Lục Minh Thời trừng Ngụy Tuấn Sam, chỉ trích: "Cậu nói chuyện sao không biết nhìn hoàn cảnh!"
Hử?
Mọi người hình như bắt được điều gì đó.
Đôi mắt Ngụy Tuấn Sam nhìn Cố Dịch Tân, thâm tình nói: "Dịch Tân, cậu không nên tin lời hắn dù chỉ một câu. Những gì hắn nói đều không phải sự thật, hắn chỉ muốn lừa dối tình cảm của cậu để tổn thương tôi. Trên đời này, người thật lòng đối xử với em, chỉ có tôi."
Éc!
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.
Dựa vào lời nói khẳng khái của Ngụy Tuấn Sam, mọi người thành công ghép nối toàn bộ chân tướng!
Hoá ra, đây là câu chuyện anh yêu tôi tôi yêu hắn hắn yêu hắn, mối tình tay ba cẩu huyết à nha.
Lục Minh Thời yêu sâu đậm Ngụy Tuấn Sam, nhưng Ngụy Tuấn Sam chỉ xem Lục Minh Thời như đối thủ cạnh tranh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hao-mon-lao-nam-nhan-mang-thai-con-trai-ta-ta-chay/1750566/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.