1.
Tiết Triều lần đầu tiên bò lên long sàng, lúc đầu không quá thuần thục, nên có chút khẩn trương. Cư nhiên hoàng thượng mở mắt ra, lười biếng nói: “Tiết khanh nửa đêm có việc gì sao?” Lúc đó, trong đầu hắn liền một mảnh trống rỗng, cư nhiên cứng đơ trên giường.
Hoàng thượng luôn luôn yêu dân như con, kiên nhẫn mà chờ hắn trả lời.
Hồi lâu, Tiết Triều mặt không đổi sắc nói: “Phải bảo vệ Hoàng Thượng chu toàn.”
Hoàng thượng: “……”
Hoàng thượng tỏ vẻ chính mình thực sự cảm động, sau đó bảo hắn cút đi, chính mình còn muốn ngủ.
Không gian an tĩnh hồi lâu, hoàng thượng giơ tay, trong bóng đêm sờ đến cái đầu chó đang mất mát của Tiết Triều.
Tiết Triều đem y hất ra, khổ sở mà dịch ra xa.
Hoàng thượng: “……”
Hoàng thượng nói: “Tiết Triều, lại đây.”
Không có động tĩnh gì.
Hoàng thượng nhàn nhạt nói: “Ngươi lá gan cũng thật lớn, dám không để ý tới trẫm?”
Tiết Triều không tình nguyện mà dịch lại, không nói một tiếng mà chui vào ổ chăn của hoàng thượng.
Thập phần tự giác.
Hoàng thượng: “……” Chỉ là kêu ngươi lại gần chứ không phải kêu ngươi lên giường.
Tiết Triều nằm ở trên long sàng, ý nguyện được hoàn thành, khẩn trương đến không biết đặt tay vào đâu cho tốt, liền thật cẩn thận mà đặt ở trên mông Hoàng Thượng.
…… Hoàng thượng lại muốn đem hắn đuổi xuống giường.
Tiết Triều nhanh chóng dịch tay ra, như là cái gì cũng chưa hề làm qua, an an phận phận mà đặt ở trên khăn trải giường.
“Tiết ——”
“Có.” Hắn khẩn trương đến nổi phảng phất giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ha-trieu-dung-di-voi/353692/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.