Hãy vì tôi mà lập ra quy tắc, để tôi làm một chú thỏ ngoan. Trước mắt Thẩm Lục Dương là một mảng đêm đen kịt dưới lòng bàn tay anh, mọi hình ảnh đều mất đi ý nghĩa… Quyền chi phối đã được dịu dàng đặt vào lòng bàn tay cậu. Cậu đã có được năng lực điều khiển ác quỷ. Tim cậu ngừng đập trong giây lát. Giây tiếp theo, nó đập nhanh như điên, chỉ để lại một sự thôi thúc khó mà kìm nén. Thẩm Lục Dương giật mạnh tay Tạ Nguy Hàm ra, đâm thẳng vào đôi mắt xinh đẹp với con ngươi ửng đỏ kia. Đúng như cậu tưởng tượng, trong mắt anh tràn ngập vẻ dung túng, không hề hối hận. Như thể anh vốn nên làm vậy, vốn muốn làm vậy, chỉ là vừa làm một việc tuy nhỏ nhặt nhưng lại khiến anh mất đi rất nhiều thứ. Không khí hơi ngưng đọng, lồng ngực Thẩm Lục Dương phập phồng, dưới sự cám dỗ trong ánh mắt đối phương, cậu buột miệng: “Không được cử động.” Đáy mắt nhìn cậu trở nên đặc quánh và sâu thẳm, khóe môi cong lên vui vẻ. Tạ Nguy Hàm buông tay đang giữ bên eo cậu, đặt lên mép bàn, rũ mắt cười nói—— “Tuân lệnh.” Hai chữ này như một câu thần chú phá vỡ mọi ràng buộc, truyền vào tai Thẩm Lục Dương, nuốt chửng mọi do dự của cậu. Cậu dùng sức kéo mạnh cà vạt của Tạ Nguy Hàm, ngay khoảnh khắc đối phương buộc phải cúi đầu, cậu liền ngẩng lên hôn tới. Lực hôn không hề dịu dàng, lúc môi lưỡi va chạm thậm chí còn đập vào răng, cảm giác đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682924/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.