Báo xong địa điểm và tình hình, điện thoại cúp máy. Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Chiêm Tĩnh Diệu nấp sau một thùng rác lớn, cẩn thận kéo lại khẩu trang, ló đầu nhìn ra xa.
Vân Hàn đang bị mấy học sinh nam trông có vẻ bất chính vây quanh. Bành Tuấn nói đám người đó toàn là Alpha, hơn nữa còn không thèm thu pheromone.
Pheromone của của Alpha tuổi dậy thì vốn đã rất bất ổn, huống hồ là nhiều người cùng lúc cố tình tỏa ra với ác ý như vậy, đối với một Omega mà nói, đây là một chuyện vô cùng đáng sợ.
Vân Hàn trốn trong góc hình như đang xua tay. Xa quá, Chiêm Tĩnh Diệu bị cận, kính áp tròng lại tháo ra rồi, bây giờ nhìn xa chỉ thấy từng mảng mờ mờ. Cô bé nhỏ giọng hỏi: “Anh Bành, chúng ta có cần tiến lên… Này! Cậu đi đâu đấy?”
Bành Tuấn cau mày nhìn sang, một tên Alpha đã gác tay lên vai Vân Hàn. Sau khi bị Vân Hàn gạt ra, gã liền tát một bạt tai vào mặt cậu bé —— ép buộc Omega, đúng là low hết mức.
Vẻ mặt Bành Tuấn rất dữ, cậu ta gằn giọng phun ra hai chữ: “Đánh người.”
Chiêm Tĩnh Diệu vội túm lấy vạt áo đồng phục của cậu, mắt trợn to, nhìn sang bên kia rồi lại nhìn góc đường bên này: “Thầy Thẩm bảo chúng ta chờ tại chỗ, sao cậu dám không tuân theo chỉ huy! Chờ thêm lát nữa cảnh sát, thầy Thẩm và Lê Thân Vũ bọn họ sẽ đến ngay!”
“Đợi cái quái gì mà đợi,” Bành Tuấn cởi áo đồng phục ném lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682922/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.