Thẩm Lục Dương nghe xong một loạt thông báo đứt quãng, không do dự một phút nào, mặc quần áo rồi lao xuống lầu. Trong lúc đó cậu đã gọi cho Tạ Nguy Hàm hai cuộc, đều không có ai trả lời.
Quần áo cậu còn chưa mặc xong, nhiệt độ năm sáu độ C mà trên người chỉ có một chiếc áo thun và áo khoác mỏng, cậu nhảy vào xe, đạp mạnh chân ga.
Thẩm Lục Dương: Thống Thống, có chuyện gì vậy? Thầy Tạ bây giờ sao rồi? 【Hệ thống đang sửa chữa…】 Thẩm Lục Dương “đù má” một tiếng. Sập nguồn rồi à? Đến Thống Thống cũng sập nguồn, chuyện lần này nghiêm trọng đến vậy sao? Gọi điện lần thứ tư không có ai trả lời, Thẩm Lục Dương chỉ ước mình có thể mọc thêm hai cái cánh để bay qua đó. Hai bên con đường vốn luôn sáng đèn lúc này như được phủ một lớp màn đen, một mảng đen kịt, đè nặng lên trái tim vốn đã gấp gáp, mỗi nhịp đập đều lộ ra vẻ khó nhọc. Trên đường đi, cậu đã tưởng tượng ra vô số khả năng. Hôm nay là đến lượt Thời Phàm và Khương Noãn Vũ trực giải đáp thắc mắc tự học buổi tối, nếu Thời Phàm ở văn phòng, vậy thì có khả năng là có học sinh đã nhờ Tạ Nguy Hàm ở lại, còn Khương Noãn Vũ xin nghỉ, học sinh sau khi hỏi bài xong thì rời đi, trong văn phòng chỉ còn lại hai người ở một mình… Vậy tại sao lúc hệ thống thông báo lại nói “hai người khoảng cách khá xa”? Là sau khi hai người tách ra mới xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682887/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.