Sau khi truyền nước biển xong, Thẩm Lục Dương đưa Bành Tuấn về nhà.
Như nhìn ra suy nghĩ của cậu ta nên Thẩm Lục Dương không vào nhà ngồi chơi, cậu viện cớ rồi rời đi.
Lúc về đến nhà đã sáu giờ tối, Thẩm Lục Dương lướt danh bạ điện thoại, trống trơn, chẳng có mấy người.
Cậu nhìn số điện thoại của chủ nợ Bành Tuấn, suy nghĩ một lát rồi nhắn tin cho Ninh Uyển Xu.
– Mẹ ơi, bạn con muốn tư vấn về việc vay tiền, mẹ có quen luật sư nào đáng tin cậy không ạ?
Nhắn xong, cậu lập tức cởi áo vest, chạy vào phòng tắm gội đầu, tẩy rửa cái vẻ ngoài trưởng thành kia, rồi xào vài món đơn giản, ăn xong mới nằm dài trên ghế sofa.
Giằng co vài giây giữa việc “có nên soạn bài không” và “còn hai ngày nữa là khai giảng rồi”, thầy Thẩm quả quyết chọn “nên”.
Ai bảo thầy Thẩm nền tảng yếu, chim ngốc phải bay sớm.
Vào phòng làm việc viết đề hai tiếng, Thẩm Lục Dương đứng dậy duỗi lưng, ngồi lâu quá nên cả người nhức mỏi. Cậu lấy tấm thảm yoga ra, chống đẩy, gập bụng, plank, làm mỗi thứ một lượt mới thấy thoải mái hơn chút.
Làm giáo viên quả thật rất vất vả, mỗi ngày ngồi ở văn phòng, ngoài việc chấm bài còn phải suy ngẫm kỹ càng về tình hình lớp học và học sinh mỗi ngày, thỉnh thoảng lại gọi người lên văn phòng hỏi han “dạo này có hiểu bài không?”
Cậu quan sát tình hình tổ tự nhiên, ngoài thầy Tạ ra, các thầy cô đều ít nhiều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682875/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.