Thẩm Lục Dương vẫn còn do dự.
Thời Phàm đã cực kỳ tức giận, y định bỏ đi nhưng bị Đoạn Thần giữ lại: “Em giải thích rõ ràng rồi anh sẽ để em đi.”
“Tôi không việc gì phải giải thích với người lạ.” Thời Phàm hất tay hắn ra, nhưng một người là Alpha cấp cao, một người là Alpha bình thường, y vốn không thể thoát nổi: “Đoạn Thần!”
Thấy tình hình sắp có xu hướng trở nên bạo lực, Thẩm Lục Dương chỉ đành giả vờ mặt dày đi qua, hô lên: “Thầy Thời, trùng hợp quá!”
Hai người đang lôi kéo nhau đồng thời nhìn cậu.
Là đối tượng “mắt đi mày lại”, Thẩm Lục Dương chịu rất nhiều áp lực. Cậu đứng đó nhìn hai người mấy giây, lại bịa bừa một câu như trước: “Cô Tông mới bảo đang tìm cậu đó, không biết cậu đi đâu mất rồi.”
Thời Phàm nhân cơ hội thoát khỏi tay Đoạn Thần, lấy lại bình tĩnh rồi nở nụ cười gượng đi về phía cậu: “Được, tôi qua ngay đây.”
Thẩm Lục Dương thở phào, cậu không nên xen vào chuyện đôi vợ chồng son nhà người ta, dù sao nhiệm vụ của cậu chỉ là “ngăn Thời Phàm và Tạ Nguy Hàm tiếp xúc, cứu vớt thế giới” chứ không bao gồm “chia rẽ vai chính công thụ”.
Tục ngữ đã nói, thà phá hủy một tòa miếu chứ đừng phá hoại hạnh phúc hôn nhân một gia đình.
Gặp phải chuyện này nên Thẩm Lục Dương không còn tâm trạng đi dạo nữa, theo y quay về: “Đúng lúc tôi cũng định về văn phòng.”
Đoạn Thần vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682868/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.