Dịch+ edit+ beta: Nhi (
[email protected])
"Cậu ta vào nhà vệ sinh làm gì vậy? Vô đó tìm chết hả? ! Bên trong đó chắc chắn là đường chết! "
"Ài, vừa nãy còn khen cậu ta nhanh nhạy, vừa quay đầu liền khiến chúng ta cạn lời, lần này chết chắc rồi chứ gì? "
"Đáng tiếc đáng tiếc. "
Làn đạn còn đang luyến tiếc, thì liền nhìn thấy nhân viên phục vụ vừa nãy còn đang đuổi theo Chung Mộ như điên, giờ đang đứng khựng trước cửa nhà vệ sinh, không có động thái đi vào.
Chung Mộ đã an toàn ẩn nấp vào gian trong của nhà vệ sinh, nhưng nhân viên phục vụ cứ chậm trễ không chịu đuổi theo vào.
"Sao cô ta còn chưa vào nữa? Tôi không tin dị quái lại tuân thủ quy định chia phòng vệ sinh nam nữ đến như vậy, biết cư xử như thế thì không phải là dị quái nữa đâu nha! "
"Có lẽ là không phải đâu, e là còn có nguyên nhân gì khác nữa. "
"A... đợi đã, có phải là do quy tắc thứ 4 của khách sạn không? Nhà vệ sinh ở cuối hành lang, nếu có thể, thì hãy cố gắng đi cùng người khác vào, đi đơn cũng được, nhưng ngàn vạn lần đừng để ý đến bất kì tiếng động nào. "
"Tôi còn đang nghĩ, giả dụ ban đêm có người một mình đi vệ sinh, sau đó chết trên đường đi, vậy thì liệu cái người còn sót lại trong phòng đó có kích hoạt quy tắc thứ 1 không, nhưng sau đó tôi lại nghĩ, nếu như quy tắc đã viết là có thể đi đơn, vậy thì khi người đi đơn đó vào trong nhà vệ sinh, thì có phải căn phòng sẽ phớt lờ quy tắc ở theo cặp hay không? "
"Ông phân tích như vậy nghe cũng có lý, cho nên cái người mới này... đang lợi dụng quy tắc thứ 4 để yên ổn trôi qua một đêm trong nhà vệ sinh? "
"Cũng không phải là không được. "
"6. "
"Gan thì lớn, tâm tư lại tỉ mỉ, không hổ là người vừa nhìn liền nhận ra Ân Tu là đại lão, hạt giống tốt, nuôi thôi. "
"Tiếc là không phải người của trấn nhỏ chúng tôi, không thì nuôi chắc rồi. "
"Vậy còn không dễ sao, khi phó bản kết thúc, thì người chơi có thể lướt làn đạn, lúc đó còn có thể nhận được một lần thay đổi thị trấn, đến cướp đến giành đi! Chắc chắn sẽ dụ được mà! "
"666. "
"... Tôi nhớ hồi nãy còn có người nói cậu ta chết chắc rồi đó. "
"Haha, chắc chắn không phải tôi. "
Chung Mộ thuận lợi trốn vào nhà vệ sinh nhờ vào một bộ phận mơ hồ không rõ ràng của quy tắc, nhưng nhân viên phục vụ cứ mãi đứng ở trước cửa, không có ý định rời đi, việc này cũng có nghĩa là, trước khi trời sáng, cậu ta sẽ không có cách nào rời khỏi chỗ này, cũng sẽ không thể thông báo tin tức cho Ân Tu biết.
"Mong là bé gái sẽ không sao... "Chung Mộ ngập ngừng thò đầu ra từ trong buồng, thử dò xét tình hình bên ngoài, kế tiếp liền bắt gặp ngay ánh mắt thâm tình của nhân viên phục vụ, sau đó cậu ta lặng lẽ rúc trở vào dưới ánh nhìn phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi của cô ta.
Không thể ra ngoài báo tin cho Ân Tu, thì đành phó mặc cho trời vậy.
Tuy rằng bé gái đi ra ngoài tìm trấn trưởng như vậy rất dễ xảy ra chuyện, nhưng cân nhắc đến việc bé gái cũng là dị quái, cậu không cảm thấy rằng nó sẽ chết, hiện giờ càng khiến cho Chung Mộ lo lắng hơn hết chính là Ân Tu.
Trong hai ngày đồng hành cùng nhau, cậu ta nhận ra Ân Tu đối với bé gái rất tốt, hơi lạnh khắp người cũng khó che đậy được một tia ấm áp, đó rõ ràng là tình cảm lộ ra do xem trọng sự tồn tại của bé gái.
Vậy thì, lỡ như bé gái xảy ra chuyện gì thì sao, Ân Tu sẽ như thế nào đây?
Nhớ lại cảnh tượng bé gái bị Vương Quảng bắt đi lúc trước, sát ý phô bày ra trên người Ân Tu thật khiến người ta dựng tóc gáy.
Thật không ngờ một con người thờ ơ, lười cả nổi giận đối với những hành vi móc mỉa và lạnh lùng của những người chơi khác như vậy, mà lại có lúc chủ động rút đao xông vào giết quái vật, giết đến độ lũ quái vật phải e sợ, giết đến mức trấn trưởng phải đứng ra ngăn cản, bộ dáng đẫm máu và lạnh băng băng đó dọa sợ cả Chung Mộ.
Ngay khoảnh khắc đó, khí tức trên người Ân Tu hoàn toàn trái ngược với bộ dạng lãnh đạm thường thấy trong phó bản, càng nhiều hơn chính là sự hung tàn và sát ý, giống như là một sự tồn tại với đôi tay nhuốm đầy máu tươi.
Chung Mộ chau mày, thở dài, có chút hoảng, người chơi thì thôi... chứ dị quái thì khó nói lắm.
Đêm khuya, có tiếng người tranh cãi trên quảng trường thị trấn, hình như là của cư dân trong trấn.
Từng tia sáng nhỏ nhắn lay động trên quảng trường rộng lớn u tối, từng giọt sáng li ti soi rõ dòng người trong đêm, những khuôn mặt méo mó lúc này đang tập trung lại với nhau, từng người từng người đều đang cầm vũ khí chĩa vào con quái vật với thân hình to lớn đang xuất hiện ở trung tâm quảng trường.
Người phụ nữ có thể sát phạt thỏa thích vào ban ngày và khi có người vi phạm vào thời điểm hiến tế, nhưng khi đêm đến thì bà ta sẽ mất hết sức mạnh, cho nên người dân có thể vô lo vô nghĩ đi lại ở bên ngoài vào ban đêm.
Nhưng lúc này, không biết lại có 1 con quái vật to lớn từ đâu mò đến, nó gào thét xông vào đám đông, một cái tát tay cũng đủ để đánh tan dòng người, cái miệng xô lệch thì đang nhai ngấu nghiến thi thể của người dân, và nghiền bọn họ trên đất y như đang phát tiết cơn phẫn nộ của mình.
Hai mắt của cư dân cũng đỏ ửng, họ dùng dao nhào vào con quái vật một cách điên cuồng ngay khi có cơ hội, từng dao vào thịt, rạch ra từng vết thương tứa máu trên lớp da thịt đen thui của con quái vật.
Quái vật đau đớn gầm gừ, càng nỗ lực phản kháng hơn.
Hai bên đều như phát điên mà nhào vào tấn công đối phương, một bên tuy yếu thế đơn bạc, nhưng lại mang theo sức công kích mạnh mẽ, một bên thì tụ thành đội thành nhóm, vây quanh hòng làm tiêu hao sức lực của nó.
Những người chơi khác sau khi nghe được cuộc đối thoại giữa bé gái và người phụ nữ, rồi lại nhìn thấy màn đối kháng kịch liệt bên ngoài quảng trường, thì liền phản ứng lại, sao dị quái trong phó bản lại đánh nhau rồi?
"Con bé đó đã hoàn toàn biến thành quái vật rồi, tôi đã nói cái xác quái vật dùng để thông quan phó bản chính là nó mà. "
"Nói ra thì, ngoại trừ quy tắc rời khỏi thị trấn vào ban đêm trên giấy nhắn của người mẹ ra, thì những thứ khác đều đã hoàn thành rồi đúng chứ? "
"Đúng vậy, hơn nữa cũng đâu có ghi là mang nó còn sống hay chết ra khỏi thị trấn, cho dù là kéo xác ra khỏi thị trấn thì vẫn được tính là rời khỏi đúng nghĩa mà. "
"Vậy có nghĩa là bây giờ cho dù con bé đó có chết thì cũng chẳng sao phải không? Bởi vì những quy tắc cần đến nó đều đã hoàn thành xong cả rồi. "
"Đúng là như vậy, bây giờ nó đối với chúng ta mà nói đã hết giá trị rồi, chỉ là một mối đe dọa thôi. "
"Vậy đợi lát nữa sau khi người dân giết chết nó, thì chúng ta có thể đi ra nhặt của hời rồi, nếu nó chính là cái xác quái vật cần có để thông quan phó bản, vậy thì chúng ta có thể nhẹ nhàng qua ải rồi! "
"Cho dù cái xác mà quy tắc đề cập đến không phải là của nó, thì chúng ta cũng có thể thử mà, nó chết rồi, thì chúng ta cũng bớt được một mối nguy, cho dù ra sao, thì việc nó bị giết cũng chỉ mang lại lợi ích cho chúng ta mà thôi. "
"Hahahahahaha đúng vậy, hy vọng đám cư dân đó mau chóng kết liễu nó đi! "
Một đám quần chúng xem hài kịch đến mức không buồn cả ngủ, tất cả đều bám lên cửa sổ quan sát lũ quái ngoài kia tàn sát lẫn nhau, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Bé gái bị quái vật hóa vẫn luôn kêu rên, cuồng nộ công kích, thể lực của nó ngày càng kém do những vết thương tứa máu càng lúc càng nhiều, hành động cũng mỗi lúc một chậm hơn, thậm chí cư dân trong trấn đang dần chiếm thế thượng phong.
Trận ẩu đả này, đã đánh suốt mấy tiếng đồng hồ, trong lúc đó bé gái đã cắn xé vô số cư dân, nhưng cơ thể cũng đã tích lũy đầy vết thương, giữa những vết chém xuyên qua máu thịt còn để lộ cả xương, nó vừa đau khổ gào thét vừa đánh trả.
Những người chơi khác thì áp sát cửa sổ cổ vũ cho cư dân trong thị trấn.
"Nhã Nhã... "Chung Mộ lo lắng thò đầu ra ngoài buồng vệ sinh, vị trí này khiến cậu ta không thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài quảng trường, chỉ có thể nghe thấy những tiếng la hét không ngừng cùng với tiếng nức nở bi thương của bé gái.
Tiếng quái vật trầm khàn gào rống ngoài kia, mà cậu ta nghe như là tiếng khóc.