Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Cậu nhìn Lê Mặc, thong thả nói: "Lần sau đừng gặp dị quái nào cũng ăn, ít nhất anh cũng phải biết lựa một chút."
Sau đó cậu cúi xuống nhìn bé gái: "Em cũng vậy."
Làn đạn: ? ? !
"Anh em ơi, tôi rạn nứt rồi, có phải Ân Tu đã sớm biết được thân phận của bạn cùng phòng rồi không?"
"Sao cậu ta có thể xem chuyện ăn dị quái như là ăn vặt nhẹ nhàng như vậy! Không có ai lên tiếng thay cho dị quái à?"
"Khung cảnh bài học gia đình nhỏ gì đây trời, haha, đây là phó bản à? Tôi tê liệt rồi, ít nhất cũng phải tôn trọng một chút mấy người chơi đang run sợ trốn trong phòng chứ."
"Cho nên cậu ta đã sớm biết ngày ngày đều có hai con dị quái đi theo mình? Rồi sau đó vẫn xem như không có chuyện gì mà yên tâm tiến hành phó bản?"
"Có thể nhìn ra được mà mấy anh em, chắc chắn là Ân Tu đã biết từ lâu rồi, cậu ta còn chẳng thèm dò hỏi mấy hành vi quái gở của bạn cùng phòng nữa là!"
"Trước đó, khi Vương Quảng chết, anh ta mang một miệng máu trở về, cậu ta còn chẳng hỏi lấy một câu."
"Vương Quảng là ai vậy? Là người trước đó sao?"
"Cool."
Khác với cơn chấn động trên làn đạn, cảnh tượng trong phó bản bình đạm hơn rất nhiều.
Lê Mặc mím môi cười không nói, bé gái rúc trong lòng Ân Tu lẩm bà lẩm bẩm: "Tối đến thì hay đói bụng ấy mà... bây giờ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giet-xuyen-pho-ban-toi-nuoi-dai-ta-than-duong-lao/3700969/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.