Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Rất hiển nhiên, người đàn ông bên cạnh cũng đã nghe được tiếng động, anh ta dời tầm mắt về phía cửa sổ.
“Thùng thùng–– “
Tiếng gõ cửa lần nữa vang lên, bên ngoài truyền đến âm thanh trầm thấp kì quái của Dạ Nương Nương, “Ân Tu, mau mở cửa.”
Ân Tu nghe được tiếng người đàn ông đứng dậy, anh ta đang đi về hướng cánh cửa.
“Bà là ai?” Anh ta đứng trước cửa hỏi.
“Mày lại là ai?”Dạ Nương Nương rất bất ngờ, từ trước đến nay bà ta chưa bao giờ nhìn thấy bất kỳ ai ở trong nhà Ân Tu.
Nhưng rồi bà ta im lặng, nở một nụ cười thân thiện: “Cậu mở cửa cho tôi, thì sẽ biết tôi là ai thôi.”
Người đàn ông trầm ngâm một hồi rồi nắm lấy tay nắm cửa.
Chắc anh ta không định thật sự mở cửa đó chứ?
Ân Tu nắm chặt thanh đao treo bên hông theo bản năng, cậu cật lực muốn thoát khỏi cảm giác mê ngủ khó hiểu này, phải mở mắt ra.
“Lạch cạch” tiếng mở cửa vang lên, một trận gió đêm mạnh mẽ ùa vào trong phòng, cơn ớn lạnh này đủ sức làm cho Ân Tu tỉnh táo chỉ trong phút chốc.
Cậu lăn từ trên giường xuống, nhìn ra ngoài cửa.
Cánh cửa đã được hé mở.
Người đàn ông mặc bộ vest đen ướt sũng đang nắm lấy tay nắm cửa mỉm cười nhìn về phía Ân Tu, ý cười dạt dào mà chỉ ra bên ngoài: “Cậu tỉnh rồi à? Mau nhìn xem ở bên ngoài có cái mặt rất lớn nè.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giet-xuyen-pho-ban-toi-nuoi-dai-ta-than-duong-lao/3472084/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.