Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77
Chương sau
Bảy giờ, do trời đầy mây nên thời tiết dù sáng cũng không sáng được bao nhiêu. Tần Lộ Dịch chạy hai vòng trong công viên cách tiểu khu không xa, lúc về thì mua đậu hũ và bánh bao thịt mà Quý Dương thích ăn ở tiệm bán bữa sáng đầu tiểu khu. Hắn ước chừng thời gian, ban đầu nghĩ Quý Dương sẽ ngủ thêm lát nữa mới tỉnh, nhưng không ngờ cậu đã rất có tinh thần ăn mặc ngay ngắn ra khỏi phòng. Đối mặt với sự nghi hoặc của Tần Lộ Dịch, Quý Dương mở miệng giải thích: “Hôm qua không phải anh có nói với em là hôm nay anh trai anh tới đây à, anh phải về trường, tối không nhất định sẽ về ngủ.” Quý Dương dậy sớm muốn về phòng ngủ để che giấu, anh cậu nhất định sẽ xách đồ lên lầu giùm cậu, lúc đó nếu mà liếc nhìn thấy gì, Quý Dương sợ ông anh ruột theo trường phát cổ hủ của cậu sẽ chém cậu mất. “Tới sớm vậy à?” Tần Lộ Dịch đặt bữa sáng lên bàn ăn, đến gần phòng vệ sinh theo Quý Dương. “Ảnh ngồi tàu cao tốc tới, hôm qua có nói với anh là hơn tám giờ sẽ đến, hơn chín giờ mở cuộc họp không biết lúc nào mới qua trường anh.” Quý Dương xịt kem đánh răng, “Anh phải về dọn dẹp chút, bằng không mắt của anh rất bén liếc cái là phát hiện.” “Vậy lát nữa ăn sáng xong em đưa anh đi.” Tần Lộ Dịch nói, “Buổi tối hay là vẫn về nhà ngủ đi, phòng ngủ không ở mấy ngày rồi, không chừng đã phủ bụi, không tiện.” Quý Dương phun bọt trong miệng ra, súc miệng bằng nước sạch: “Em không biết anh trai anh rất ghê gớm, từ nhỏ ảnh muốn biết chuyện gì là anh cũng không giấu được ảnh bao nhiêu, ảnh giỏi nhất là trở tay không kịp hoặc giết hồi mã thương (1),rất dọa người.” (1): quay đầu bất ngờ đâm ngọn thương Quý Dương nói lời này, không ngờ hơn một tiếng sau sẽ dựng flag (cờ) nháy mắt linh nghiệm. Tần Lộ Dịch lái xe quẹo vào trường, vì là cuối tuần thêm thời gian còn sớm, trong trường không có bao nhiêu bóng người qua lại, bây giờ đa số mọi người đều muốn nằm ngủ nướng hơn. Quý Dương ngồi ở ghế phụ cúi đầu nhắn WeChat cho anh cậu, thăm dò tình hình quân địch. Tục tưng Dương Dương: Anh xuống tàu cao tốc chưa? 【 Cười xấu hổ 】 Cậu không hề tự giác mỗi lần chột dạ đều sẽ nhiệt tình một cách gothic (2) với hắn. (2): Nghĩa là nổi loạn hoặc quái dị hoặc lập dị. Xe dừng lại ở cổng khu sinh hoạt, Quý Dương nhanh nhẹn tháo dây an toàn trên người mình: “Em đừng xuống xe, về nhà trước, anh về phòng ngủ sẵn ngủ một giấc, chờ sau đó mới nhắn WeChat qua cho em.” Tần Lộ Dịch một tay vịn vô-lăng, một tay kéo Quý Dương muốn nhảy xuống xe, chồm người tự nhiên hôn một cái thật kêu trên môi cậu, vẻ mặt mới trở nên tốt hơn một ít. “Có việc thì lúc nào cũng có thể nhắn WeChat qua cho em.” “Ừm.” Quý Dương xuống xe đóng cửa xe, khoát tay với Tần Lộ Dịch một cái. Tần Lộ Dịch xoay vô-lăng về dọc theo đường cũ, lúc này điện thoại Quý Dương reng tiếng thông báo, có WeChat mới. Anh trai: Đã tới trường tụi em rồi, đừng gửi emo lung tung cho anh. Hả hả? Trực tiếp xem nhẹ nửa câu sau, Quý Dương xem đồng hồ xác nhận nhiều lần, khẳng định là chỉ mới qua tám giờ rưỡi không được bao lâu. Tim cậu nhảy thình thịch, vội trả lời. Tục tưng Dương Dương: Anh ở đâu trong trường em? Em xuống! Anh trai: Anh ở cạnh máy ATM. Khu của họ chỉ có một máy ATM, vừa khéo ở cạnh khu sinh hoạt, Quý Dương thấy WeChat này là đã có cảm giác lạnh cả sống lưng, quay đầu lại quả nhiên nhìn thấy có một bóng người đứng cách cậu khoảng mấy chục mét, không phải anh cậu thì là ai. “Anh, ” Quý Dương vui vẻ cái rắm chạy tới, “Sao anh tới sớm vậy.” Móa, anh cậu đừng có nhìn thấy hết chứ! Quý Hạo nhìn Quý Dương từ trên xuống dưới một lần: “Em cũng sớm thật nhỉ, đây là từ đâu về?” Quả nhiên là nhìn thấy, Quý Dương vội cân não viện cớ cho sự thay đổi bất ngờ này. “Tập thể dục buổi sáng í mà, bên nội thành có một công viên xanh hóa rất đẹp, không khí mới mẻ, em tới đó chạy hai vòng, ” Quý Dương nói hươu nói vượn một lượt rồi nhanh chóng nói sang chuyện khác, “Ai, không phải anh nói sáng sớm phải đi họp à, sao tới sớm vậy?” “Cuộc họp buổi sáng được chuyển sang buổi chiều, anh tới đưa đồ cho em trước.” Bên chân Quý Hạo có đặt một cái rương hành lý lớn 28 inches, “Lúc nãy là bạn trai em?” “Ừm.” Quý Dương thành thật gật đầu. “Xe không tệ.” Quý Hạo khen một câu không mặn không nhạt, không biết là đang có ý gì. “Đúng, không tệ.” Quý chột dạ vỗ ngựa phụ họa toàn bộ hành trình. Quý Dương đưa anh cậu đến gần lầu KTX, cô quản lý KTX đang đọc báo, ngẩng đầu thấy Quý Dương cũng nhận ra, còn cười nói: “Ai, sao về rồi?” Quý Dương vội vàng đáp: “Chạy bộ xong thì về ạ.” Cậu đứng ở đằng sau anh cậu, không ngừng nháy mắt với cô quản lý KTX. May mà cô quản lý KTX lập tức hiểu ý, gật đầu không nói. Quý Hạo tựa như không đặt đoạn đối thoại vừa nãy của hai người họ vào trong lòng, một mạch xách hành lý lên phòng của Quý Dương ở tầng trệt. Địch Tử Triết dậy rất sớm để đọc sách, bọn Viên Hiểu Huy cũng lục tục dậy, tối qua Quý Dương có báo với họ, lúc này nhìn thấy Quý Hạo đều diễn trò đủ cả, ai cũng gọi anh vô cùng ngọt xớt. Quý Hạo mở hành lý ra, đầu tiên là lấy đồ ăn bên trong ra: “Dương Dương chia cho mọi người đi, mẹ mới làm sáng nay, đặt trong tủ lạnh có thể giữ rất lâu.” Hắn lại lấy từng bộ quần áo trong hành lý ra, Quý Dương ân cần muốn nhận quần áo: “Anh, để em tự bỏ cho.” “Mới chia đồ ăn, móng chó đừng đụng làm dơ quần áo, mẹ đã giặt sạch phơi nắng cho em hết rồi, ” Quý Hạo lệch tay, tránh động tác của Quý Dương. Hơn phân nửa quần áo trong tủ quần áo của Quý Dương đều đem qua chỗ Tần Lộ Dịch hết rồi, bây giờ trong tủ đều là mấy bộ quần áo mùa hè không hay mặc. Quý Hạo mở tủ quần áo liếc nhìn: “Chỗ em thiếu quần áo quá nhỉ, anh đi chuyến này xem như là đang cấp cứu đi?” “Đúng đó.” Quý Dương ngoan ngoãn gật đầu. Quý Hạo để quần áo vào, tựa như lơ đãng quét qua giường chiếu của Quý Dương, chăn được gấp gọn gàng như đậu hủ vậy. “Mặt trời mọc từ hướng nào nhỉ, đồ lười bây giờ còn biết gắp chăn trước khi rời giường nữa à?” Ánh mắt Quý Hạo như cười như không, nhìn chòng chọc đến mức Quý Dương nổi lông cả người. May mà Địch Tử Triết lập tức bước ra cứu trận, “Anh, là em lúc nãy dậy thấy chăn Quý Dương chưa gấp nên gấp giùm cậu ấy thôi.” Lời này không tính là nói dối, thật sự là do Địch Tử Triết gấp giùm Quý Dương trước khi cậu đi. Anh em ruột! Ánh mắt Quý Dương đầy cảm kích, hận không thể nhào tới hôn cậu ta một cái. Tới giờ Quý Hạo mới coi như thôi, hắn giơ cổ tay nhìn đồng hồ, “Được rồi, anh phải đi trước đây.” Quý Dương đưa hắn xuống dưới lầu KTX, đang muốn thở ra một hơi, lại nghe Quý Hạo nói: “Buổi tối em gọi bạn trai em, anh và cậu ta ăn một bữa cơm.” “A?” Quý Dương chưa chuẩn bị đi gặp phụ huynh, dù sao hai người hẹn hò chưa được bao lâu, cậu còn muốn nói khi nào kết hôn thì hẳn lo nữa, Quý Dương nào đoán được Quý Hạo lại muốn gặp Tần Lộ Dịch. “A gì mà a, được rồi em đừng tiễn nữa, chiều anh sẽ liên lạc với em.” Quý Hạo nói một câu xác định chuyện ăn cơm. Quý Dương về phòng ngủ nói vụ ăn cơm cho bọn Viên Hiểu Huy, lại hỏi họ: “Ai, ông nói xem có gì hay để ăn đâu chứ, đầu bự.” “Nhất định là anh mày muốn xem xem Tần Lộ Dịch là người như thế nào, anh mày là đang quan tâm mày.” Viên Hiểu Huy nói. Lô Hạo làm mặt hiểu rõ: “Mày không cần nói nhiều, lúc đó cứ để Tần Lộ Dịch nói là được, cậu ta biết nói hơn mày, anh mày thấy cũng sẽ không đến mức không hài lòng.” “Đúng đó, sao có thể không hài lòng với Tần Lộ Dịch được chứ.” Nói tới Tần Lộ Dịch, Quý Dương không nhịn được làm mặc đắc chí như anh vợ nhỏ. Cậu nghĩ nghĩ, dù sao chuyện này bây giờ đã không thay đổi được nữa, căng thẳng cũng chẳng có một xu tác dụng nào cả, Quý Dương dứt khoát thả lỏng cảm xúc. Cậu đầu tiên là đau xót dùng WeChat thông báo cho Tần Lộ Dịch. Tục tưng Dương Dương: Tối nay anh trai anh có thể sẽ ăn một bữa với em 【 Sấm sét đánh xuống 】 Tục tưng Dương Dương: (˙ー˙) Bên Tần Lộ Dịch reply WeChat rất nhanh. Tần Lộ Dịch: Được, đặt nhà hàng nào chưa? Tục tưng Dương Dương: Lần này không cần em đặt nữa, anh trai anh rất độc tài, cứ cho ảnh xác định hết đi, chờ ảnh báo là được _(:з” ∠)_ Tần Lộ Dịch: 【 Hôn nhẹ 】 Tục tưng Dương Dương: Sao anh lại cảm thấy em chẳng có tí căng thẳng gì cả nhỉ. Hoán đổi vị trí tự hỏi, nếu bây giờ phụ huynh bên Tần Lộ Dịch nói muốn gặp cậu, Quý Dương nhất định có thể căng thẳng muốn chết. Tần Lộ Dịch: Căng thẳng thì có chút, nhưng không phải là cảm xúc chủ yếu bây giờ. Tục tưng Dương Dương: Vậy cảm xúc chủ yếu là gì 【 Liếc 】 Tần Lộ Dịch: Ừm… Nhìn chung thì có hai điểm, 1, cố hết sức tranh thủ được phụ huynh thừa nhận và có thiện cảm, 2, niềm vui khi có cơ hội gặp mặt. Tục tưng Dương Dương: 【 Nắm đấm 】 【 Nắm đấm 】 Nói cứ như là ngày mai hai người sẽ đi lấy giấy chứng nhận kết hôn vậy, Quý Dương nhịn cười, miệng không như lòng chế nhạo ở trong lòng. Trong thời gian chờ bữa tối, cậu cơ bản đều chat WeChat với Tần Lộ Dịch, thời gian qua nhanh đến mức khó tin. Khoảng 4 giờ rưỡi chiều, anh Quý Dương nhắn WeChat cho cậu báo địa chỉ nhà hàng và phòng riêng. Tần Lộ Dịch lái xe tới trường đón Quý Dương đi, ở trong xe cảm xúc căng thẳng mà Quý Dương kiềm nén không lâu ngay lập tức thổi quét lần nữa. Đầu tiên là cậu sợ anh cậu sẽ làm Tần Lộ Dịch sợ, nên vội vã đánh châm dự phòng cho Tần Lộ Dịch trước. “Anh trai anh tuy hơi dữ, nhưng tính cách rất tốt, nói chuyện muốn ăn đòn tí, mấy cái khác đều không thành vấn đề.” Sau đó lại sợ Tần Lộ Dịch nói lộ ra hết. “Anh nói anh luôn ở trong phòng ngủ, đừng quên chuyện này, anh trai anh rất giỏi nói lời khách sáo, em đừng trúng bẫy của ảnh, cứ giả vờ không biết.” Nói xong, Quý Dương vẫn cảm thấy chưa xong, nhưng muốn nói gì nữa thì cậu lại không nhớ ra được, chỉ có thể lo lắng suông. Tần Lộ Dịch thấp giọng cười: “Sao anh lại căng thẳng như vậy.” “Tại em là bạn trai đầu tiên của anh mà, ” Lòng bàn tay Quý Dương đổ mồ hôi, âm thầm tưởng tượng tình huống xấu nhất, “Anh trai anh chắc muốn tác quái.” Tần Lộ Dịch cảm thấy danh xưng bạn trai đầu tiên này rất làm cho lòng người ta thoải mái, hắn duỗi tay nắm chặt tay Quý Dương, làm yên lòng cậu, “Đừng lo, em sẽ cố gắng thể hiện tốt.” Nhưng bữa ăn hoàn toàn ngoài dự đoán của Quý Dương, anh cậu nho nhã lễ độ, hỏi chuyện cũng đúng quy củ, bữa cơm này ăn cực kỳ bình thản, hơn nữa hoàn toàn không có ý hồi mã thương, bảo Tần Lộ Dịch lái xe đưa ảnh tới trạm tàu cao tốc, còn dặn Quý Dương và Tần Lộ Dịch sống tốt. Quý Dương thở ra một hơi to, cảm thấy kỹ năng diễn xuất bùng nổ của mình hồi sáng đã lừa được anh cậu, đang trên đường về khoe với Tần Lộ Dịch, anh cậu nhắn WeChat tới. Anh trai: 【 Share tác phẩm WeChat: Điểm cần chú ý trong đời sống tình d*c 】
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77
Chương sau