Quý Dương ngửi thấy mùi bột giặt nhàn nhạt trên áo Tần Lộ Dịch, trong giây phút ấy cậu chưa kịp phản ứng, chỉ có cái ôm rắn chắc ôm trọn lấy cậu như chạm phải an toàn làm con người ta rơi xuống và cảm giác rung động đó hoàn toàn là chân thật.
Vì không để đối phương cảm thấy bất ngờ, cái ôm này chỉ khoảng 3 giây, Tần Lộ Dịch chậm rãi buông lỏng tay ra.
Lúc nãy Quý Dương còn có lý do để ngẩng cao đầu, bây giờ thì đã sắp chôn trong bồn hoa. Nói cho cùng cũng chỉ là cáo mượn oai hùm, trong lòng thì ghẹo người ta mười triệu lần, khi cầm súng đấu thật là lập tức hoảng sợ.
“Anh giận à?” Tần Lộ Dịch cúi xuống tựa đầu vào cậu, dựa vào gần nhìn mặt nghiêng của Quý Dương, với bầu không khí như vậy hắn khẽ giải thích: “Em cũng không cố ý muốn gạt anh, chỉ là không tìm được cơ hội nói rõ thôi.”
Thật sự xấu quá, giọng nói dịu dàng như vậy thì sao mà giận được chứ, mắt Quý Dương nhìn chằm chằm giày mình, sau đó nhìn về phía con sâu nhỏ rề rà bò đi trong bồn hoa, không biết nó có cảm nhận được sự yếu ớt của bóng đêm hay không.
“Anh không giận, ” Cậu lấy can đảm ngẩng đầu lên, nhưng hai má có hơi đo đỏ, “Chỉ là, cảm thấy hơi đột nhiên và bất ngờ.”
Chẳng ai ngờ người bên cạnh sẽ là đại thần mà mình làm fan đã lâu, ảo diệu cứ như là thịt trong hòn đá nhỏ cậu nuôi trên ban công bỗng biến thành Tôn đại thánh vậy.
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giet-ong-xa-trong-game-5-lan/1216450/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.