Mừng em về, Heller thân ái
Người Heller yêu đã chết, chết ngay trước mắt hắn.
Hắn đã tự tay bắn toàn bộ năm viên đạn vào người đối phương; một viên xuyên vào não, hai viên khắc vào tim, hai viên còn lại lần lượt ghim trúng cánh tay và cẳng chân phải của anh.
Nếu không phải vì một viên đạn vào đầu khiến David chết luôn tại chỗ, anh hẳn nhất định sẽ đau đớn đến chết đi sống lại, quỳ rạp trên mặt đất gào thét: "Quân khốn nạn! Quân súc sinh!" Heller cầm súng, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra gương mặt anh tuấn kia của người mình yêu nhăn lại, đau đớn mắng chửi hắn không chút hình tượng.
Nhưng sự thật là, David không thốt lên nổi một tiếng, ngã xuống đất, chết. Sắc mặt anh tái nhợt, biểu tình mệt mỏi, cánh tay nắm chặt lấy khẩu súng treo hai bên sườn, ngón tay vẫn còn gắt gao đặt trên báng súng, sau đó bọn họ phát hiện ra trong súng không hề có đạn.
Thật là một sai lầm nghiêm trọng. Thân là một thủ lĩnh phiến quân bị trọng thương, bị mấy trăm binh lính đế quốc bao vây, anh thế nhưng lại không để lại cho bản thân một viên đạn để tự vẫn.
Heller thu hồi vũ khí, thành thạo làm vài động tác. Tựa như những vằn nước bị gió thổi tách đôi, binh lính vây quanh bên cạnh hắn dần dần tản ra, trong đó một bộ phận đi kiểm tra tình hình thương vong của hai bên, một nhóm khác đi sửa sang lại vũ khí, dọn dẹp chiến trường, số còn lại vây quanh hắn ríu ra ríu rít, thỉnh thoảng lại thốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giet-chet-nguoi-yeu/234662/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.