"Ngượng thấy bà luôn á."
Edit: Pơ
"Á á á á! Nhóm Tinh Tinh tuyệt thật đấy, hôn gió rồi tặng hoa nữa."
"Chậc! Tôi với anh Hướng Minh chỉ biết hát thôi, họ còn lắm trò, chẳng phải chỉ hát thôi ư? Sao họ còn nhảy nữa!" Ôn Mẫn than vãn với Tống Gia Giai.
Lý Hướng Minh gật đầu nhất trí. "Quá thâm độc, chiều nay tôi với Ôn Mẫn có xem họ luyện tập, đâu thấy phần này."
Nói đến đây thì y hối hận. "Tôi định vứt áo khoát, sau rốt lại chần chừ đi xuống."
Kết thúc ba phần trình diễn, nhân viên chương trình giả dạng thành phục vụ nhận hoa từ khán giả.
Thay vì xuống bằng cầu thang, trước mặt khán giả Lộ Văn Tinh nhảy vọt xuống, Văn Dụ cũng nối theo sau.
"Sao thầy lại đến đây?" Lộ Văn Tinh có hơi ngỡ ngàng.
Cố Yến Thâm cũng bắt chước tông giọng khi nãy của cậu.
"Chớ quên phần trình diễn của đồng đội đấy."
Lúc rời quầy bar cậu đã nói một câu như thế với anh, nhưng phần nào cũng chỉ đùa cho vui miệng.
Sân khấu được xếp đối diện với quầy bar, nên đứng đó thôi Cố Yến Thâm cũng xem được phần trình diễn, vậy mà anh lại chen chúc qua đám đông, đứng gần sân khấu thế này.
Lộ Văn Tinh cười nói. "Đồng đội thầy trình diễn được đấy chứ."
Trong mắt nhuộm ý vui nhạt nhòa, anh cúi đầu đáp. "Ừ."
Dường như việc đã hết, có người lùi về cánh gà, các nhân viên chương trình cũng đã phân hoa cho mỗi nhóm.
Nhân lúc mọi người nói chuyện với nhau, Văn Dụ bỏ một bông vào khung số ba, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giai-nghe-toi-tro-thanh-thieu-gia-nha-giau-dich-thuc/910495/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.