Vào lúc ba giờ sáng, trong đêm hôm khuya khoắt, mọi thứ đều tĩnh lặng.
Dù Tập đoàn Tung Hoành vẫn thường có nhân viên làm thêm giờ, đèn sáng suốt ngày đêm, nhưng lúc này toà nhà cũng vắng vẻ không ai. Người bảo vệ trực đang lướt điện thoại, không đeo tai nghe nên tiếng nhạc to vang lên. Anh ta buồn ngủ liên tục ngáp ngắn ngáp dài.
Đúng lúc đó, nhân viên bảo vệ nghe thấy tiếng xào xạc, giống như có thứ gì đó xuyên qua bãi cỏ.
Nhân viên bảo vệ giật mình, cầm đèn pin bước ra khỏi buồng bảo vệ để kiểm tra, tình cờ gặp một nhân viên bảo vệ khác đi tuần tra về.
"Sao lại ra ngoài?" Nhân viên bảo vệ hoang mang hỏi.
Nhân viên bảo vệ: “Tôi nghe thấy một tiếng động lạ, tiếng xào xạc.”
Một nhân viên bảo vệ khác: “Chắc là mèo thôi.”
Nhân viên bảo vệ không để ý nói: “Chắc là vậy.” Nói xong liền đi về phòng bảo vệ.
Lúc bấy giờ, một cô gái mảnh khảnh đeo khẩu trang, mặc áo khoác rộng và quần đen, đi vào bãi đỗ xe hầm dưới lòng đất của tòa nhà. Cô đến trước thang máy vip, lấy thẻ mà Kỷ Thương Hải cho ra, chạm nhẹ xuống nhận diện. Tiếng máy bắt đầu hoạt động.
Trang Quỳnh Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Thương Hải nói đúng, quả nhiên tập đoàn Tung Hoành vẫn chưa kịp thời xóa thông tin thẻ của hắn khỏi hệ thống.
Thang máy này chỉ dành cho người có quyền cao chức trọng sử dụng, cách đây vài tháng đã bị Kỷ Thương Hải tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360875/chuong-87.html