"Vân Phàm! Đem đồ ăn cho khách ở bàn số 11!"
“Ầy! Được rồi!"
Nhà hàng “Ngon lại đến” ngày nay vẫn vô cùng nhộn nhịp.
Chú Hầu vung dao làm bếp, thái rau và hét lên: “Con nhóc Tư Thanh đâu rồi! Sao hôm nay không có ai ở đây vậy!"
Anh Trù: “Con bé đã là học sinh cấp hai rồi, buổi tối phải làm bài tập, sao có thể ngày nào cũng đến đây được?”
Chú Hầu: "Trịnh Hùng kia, con mẹ nó sao không nhanh tuyển người đi? Không phải Vân Phàm sắp thi đấu nên không có thời gian giúp đỡ sao!? Ông tưởng những người còn lại có bốn tay năm chân hay gì?? Mẹ kiếp!! Ông chủ ác ôn, chỉ biết cắt giảm giá trị lao động của công nhân của ông thôi à? Ông chỉ cầm con gà trên tay và chơi trứng của nó thôi!
Anh Trù giơ ngón tay cái lên với chú Hầu: “Anh, người ta mắng chửi tôi không phục nhưng chỉ phục mỗi anh.”
Trịnh Hùng đang nấu ăn với vẻ mặt đen thui: “Tôi biết rồi, ngày mai sẽ gửi thông báo tuyển dụng. Vân Phàm, gửi món này đến bàn số 8. Đầu bếp, gửi món ăn này đến bàn số 9 đi."
“Được!” Hai người đồng thanh đáp.
Họ bưng đĩa lên và bưng đến bàn khách bằng những bước đi vững chắc.
Anh Trù đặt đồ ăn xuống, quay lại nhìn thấy Lăng Vân Phàm đang cười vui vẻ với khách: “Xin mời thưởng thức"
Anh Trù quay trở lại phòng bếp: "Báo cáo! Tôi phát hiện, sa thải Vân Phàm có thể giải quyết hữu hiệu tình trạng thiếu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360860/chuong-72.html