“Đi thôi.” Kỷ Thương Khung kéo Dung Trạm về phía cầu thang, “Chúng ta lên tầng ba xem thử đi.”
"Được." Dung Trạm gật đầu.
Hai người bước lên cầu thang, càng đi càng cảm thấy chột dạ, bởi vì tòa nhà này thực sự rất kỳ lạ, không có một chút âm thanh hay tiếng động nào.
Trong lòng Kỷ Thương Khung lẩm bẩm: Văn phòng viện trưởng thật sự ở đây sao?
Hai người đi lên tầng ba thì thấy hành lang trống trải, trái phải hai phòng.
“Anh Thương Khung, nhìn này.” Dung Trạm chỉ vào một căn phòng.
Kỷ Thương Khung nhìn về hướng Dung Trạm chỉ, nhìn thấy trên cửa treo một tấm biển kim loại màu đồng thau, tấm biển ghi: Văn phòng Viện trưởng.
Hai người nhìn nhau, Kỷ Thương Khung trấn tĩnh lại, giơ tay gõ cửa.
“Ai đấy?” Một giọng nói nghi hoặc vang lên từ ngoài cửa, “Mời vào.”
Kỷ Thương Khung mở cửa và cùng Dung Trạm bước vào văn phòng.
Bàn trưng bày trong văn phòng nhìn rất bình thường, hai bên trái phải là những chiếc tủ hồ sơ cao tới tận trần nhà, ở giữa là một chiếc bàn đặt máy tính, tuy nhiên chiếc máy tính này trông như được sản xuất từ thế kỷ trước. màn hình không lớn thì không nói, còn dùng loại màn ống cả nửa mét rộng kiểu CRT xưa kia.
Viện trưởng nhìn hai người khoảng năm mươi tuổi, tóc đã bạc phơ ở hai bên thái dương, mặc chiếc áo blouse trắng cổ tay đã vàng, đứng sau bàn làm việc, nhìn hai người với ánh mắt nghi ngờ: "Hai vị là..?”
Kỷ Thương Khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360857/chuong-69.html