Ngày hôm sau, ánh sáng ấm áp của buổi sáng len lỏi qua kẽ hở trên rèm cửa, nhẹ nhàng đánh thức Lăng Vân Phàm đang ngủ say.
Lăng Vân Phàm lảo đảo mở mắt ra, liền nhìn thấy Kỷ Thương Hải mặc âu phục đứng trước gương, thắt cà vạt.
Gần đây thời tiết nóng nực nên Kỷ Thương Hải mặc vest, áo vest đen sâu làm nổi bật vòng eo hoàn hảo của hắn, thu hút sự chú ý của bất cứ ai nhìn vào.
Trông Kỷ Thương Hải không biết thắt cà vạt cho lắm, động tác vụng về, cà vạt cuối cùng vặn vẹo, giống như một cái nút rối.
Hắn nghe thấy tiếng ngáp trên giường, quay lại nhìn thấy Lăng Vân Phàm đang ngồi dậy, uể oải duỗi người.
“Vân Phàm, cậu tỉnh rồi.” Kỷ Thương Hải đi đến bên giường, vuốt ve trán Lăng Vân Phàm, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.
"Ừm, cậu đi làm à?" Lăng Vân Phàm tinh nghịch đưa tay kéo mạnh cà vạt của Kỷ Thương Hải.
Kỷ Thương Hải bị cậu kéo, không thể không nghiêng người về phía trước, "Ừ, bữa sáng đã xong xuôi hết rồi, để sẵn trên bàn, nếu thấy lạnh thì có thể hâm nóng trong lò vi sóng rồi hẵng ăn, nhớ đừng ăn đồ nguội, coi chừng không tốt cho dạ dày. "
"Tôi biết rồi," Lăng Vân Phàm trả lời.
Kỷ Thương Hải cong mắt cười: "Tôi phải đi đây."
"Được rồi, cậu đi đi." Lăng Vân Phàm nói.
Kỷ Thương Hải: "Tôi sẽ về sớm, cậu cứ ngoan ngoãn ở nhà, có việc gì thì gọi cho tôi."
Lăng Vân Phàm bất đắc dĩ nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360843/chuong-55.html