Kỷ Thương Hải biết ý nghĩa của việc Lăng Vân Phàm nói về cha mẹ của cậu cho hắn
Kỷ Thương Hải suy nghĩ một chút, nói: "Tôi làm xong việc liền dẫn cậu tới bệnh viện kiểm tra dạ dày, để bác sĩ đưa ra phương án điều trị, sau khi cậu chữa khỏi bệnh dạ dày, bất cứ khi nào cậu muốn tôi đều sẽ mua kem que cho cậu.
Lăng Vân Phàm cười: "Tổng giám đốc Kỷ à, tôi được sủng ái thật đấy. Được rồi, không cần xoa bóp, tôi không còn đau nữa. Đi đường xa như vậy, chắc cậu cũng mệt lắm rồi, đi tắm rửa và nghỉ ngơi đi."
Kỷ Thương Hải gật đầu, đi tắm rửa và thay quần áo ngủ, sau đó ôm Lăng Vân Phàm vào lòng, an tâm nhắm mắt lại.
Hai người rúc vào nhau, cả đêm không mộng mị, thoải mái ngủ một giấc đến rạng sáng.
Ngày hôm sau, Lăng Vân Phàm mở đôi mắt ngái ngủ ra, ngáp một cái và ngạc nhiên khi thấy Kỷ Thương Hải đã thức dậy, thậm chí còn mặc một bộ vest và đi giày da, như thể đang chuẩn bị ra ngoài.
"Còn sớm mà, cậu đi đâu vậy?" Lăng Vân Phàm vẫn không mở mắt ra được.
Kỷ Thương Hải: "Công việc ở thành phố A có chút vấn đề, tôi còn phải tiếp tục chuyến công tác."
Lăng Vân Phàm tỉnh ngủ ngay lập tức.
Cậu chống người ngồi dậy: "Không phải cậu mới về sao? Lại đi công tác à?"
Kỷ Thương Hải áy náy nhìn cậu: "Có việc gấp."
Lăng Vân Phàm vừa bất đắc dĩ vừa bực bội, nhưng cậu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360835/chuong-47.html