Giữa đêm, Kỷ Thương Hải bị bóng đè tra tấn, nhưng nửa đêm sau, hắn đã ngủ ngon trong vòng tay của Lăng Vân Phàm.
Sáng sớm tỉnh giấc, khi cả hai tỉnh dậy, họ như bình thường, sau khi rửa mặt ăn sáng, Kỷ Thương Hải lái xe đưa Lăng Vân Phàm đến trường học.
Đến trường, Kỷ Thương Hải đưa chìa khóa xe cho Lăng Vân Phàm.
Lăng Vân Phàm: "Chìa khóa đưa cho tôi, rồi cậu đến công ty bằng cách nào?"
Kỷ Thương Hải: "Tôi đi taxi, không có tôi ở bên cạnh, cậu phải tự lo liệu thật tốt nhé."
Lăng Vân Phàm tiếp nhận chìa khóa: "Lời này tôi nói mới đúng. Nếu cậu đi công tác gặp ác mộng nữa thì sao? Tại sao cậu không chuẩn bị một ít thuốc?"
“Được.” Kỷ Thương Hải híp mắt khẽ cười, nụ cười có chút gượng gạo.
Lăng Vân Phàm nghiêng người hôn lấy Kỷ Thương Hải, cuốn chiếc lưỡi mềm mại của mình qua lưỡi Kỷ Thương Hải, an ủi hắn bằng sự nũng nịu của mình.
“Nhớ trở về sớm một chút.” Hôn xong, Lăng Vân Phàm mổ một cái vào khóe miệng Kỷ Thương Hải, nói.
Kỷ Thương Hải: "Ừ."
Lăng Vân Phàm tháo dây an toàn, mở cửa xe: "Vậy tôi lên lớp đây. Khi đến thành phố A nhớ gọi cho tôi. Nếu không tiện thì có thể gửi tin nhắn cho tôi."
Kỷ Thương Hải nghiêng đầu nhìn cậu: "Được."
Lăng Vân Phàm vẫy tay, một chân bước ra khỏi xe, nhưng lại bị Kỷ Thương Hải kéo tay lại.
“Hả?” Lăng Vân Phàm khó hiểu quay đầu lại Kỷ Thương Hải.
Kỷ Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360828/chuong-40.html